Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương

Rate this post

Cô thức dậy đi thay y phục màu tím đậm thường ngày,bộ y phục khá đơn giản không cầu kỳ như những nữ nhi khác giống bộ y phục của nam nhi hơn,cô với tay lấy một viên thuốc trong một chiếc hộp trên bàn uống sau đó ra khỏi phòng,cô đi đến sảnh chính, khi đám Thập Vi đang đứng nhìn cơn mưa ào ạt như trút nước này thấy cô từ dãy hành lang đi tới, liền vui vẻ chạy lại phía cô,Tứ Vi hí hửng nói:

“Mẫu thân người có muốn dùng bữa với tụi con không”

Lý Chiêu Dương liền dùng tay đẩy nhẹ trán của Tứ Vi cười nhẹ nói:

” Các con ăn trước đi,Tam Vi và Lục Vi cùng mẹ đến phủ Đại Hoàng Tử một chuyến “

Tam Vi và Lục Vi liền gật đầu mấy người còn lại thì không vui nhưng nghe lời cô đi dùng bữa sáng, phủ của cô và phủ của Lý Tư Hàm không cách xa mấy nên cô quyết định không đi xe ngựa mà che ô đi tới.Khi thị vệ của phủ Đại Hoàng Tử thấy cô thì lập tức cúi đầu nói:

“Song Vương Điện Hạ người đến có việc gì sao”

Lý Chiêu Dương liền gật đầu cười cười nói:

“Ta đến tìm Đại Hoàng Tử có chút việc,Ngài ấy có ở trong không”

Lý Chiêu Dương cùng với Lục Vi và Tam Vi bước vào mái hiên của phủ Đại Hoàng Tử để tránh mưa,thị vệ liền nói:

“Song Vương người đợi một lúc,thần vào trong thông báo”

Lý Chiêu Dương chỉ gật đầu, nhìn phủ Đại Hoàng Tử trong lòng cô liền buồn bã dâng lên một cỗ chua xót nghĩ ” Kiếp trước cho dù mình đến thỉnh an Đại Hoàng Tử bao nhiêu lần ngài ấy cũng chưa từng ra để gặp mình,lần này vì công việc hy vọng ngài ấy sẽ gặp mình một lần.Đời trước tần suất mình gặp ngài ấy trong một năm chưa đến mười lần,đúng là mệt mỏi thật”

Bên trong này Lý Chiêu Nhi đang cùng Lý Tư Hàm và Lý Tư Dao dùng bữa sáng,cô ta đang phàn nàn về thức ăn, thì tỳ nữ bên cạnh liền nói nhỏ vào tai cô ta,cô ta nghe xong thì cười khinh bỉ một cái

Lý Tư Dao thấy cô ta cười liền hỏi:

“Có chuyện gì thế muội muội”

Lý Chiêu Nhi liền tỏ ra đáng yêu nói:

“Không có gì ạ, chỉ là có chút chuyện nhỏ thôi, nhưng mà đồ ăn hôm nay không được ngon lắm nhỉ,tay nghề của trù phòng hình như lại đi xuống rồi”

Lý Tư Dao nghe vậy cũng gật đầu, lúc này hộ vệ bên ngoài liền chạy vào nói:

“Đại Hoàng Tử,Nhị Hoàng Tử,Tam Công Chúa,Song Vương Điện Hạ đến tìm Đại Hoàng Tử ạ”

Lý Tư Dao và Lý Tư Hàm nghe vậy không hiểu sao trong lòng lại dấy lên một chút vui vẻ, Lý Tư Hàm định nói gì đó, thì Lý Chiêu Nhi bên này đã ngã xuống đất tạo nên một tiếng rầm rất lớn khiến Lý Tư Dao và Lý Tư Hàm phải nhìn về phía cô ta,hai người lập tức chạy tới đỡ Lý Chiêu Nhi lên, Lý Tư Dao lo lắng gấp gáp nói:

“Muội làm sao vậy Chiêu Nhi, muội đừng doạ Nhị ca”

Lý Tư Hàm liền hô với thị vệ:

“Truyền thái y”

Lý Tư Dao bế Lý Chiêu Nhi chạy vào phòng chỉ trong thoáng chốc họ đã quên rằng, Lý Chiêu Dương đang đợi ở bên ngoài.

Thái y chạy đến bắt mạch cho Lý Chiêu Nhi, Lý Tư Dao bên cạnh đi qua đi lại lo lắng không thôi được một lúc,Thái y liền nói:

“Tam Công Chúa đã bị nhiễm phong hàn cộng thêm thời tiết lạnh của cơn nên mới ngất đi”

Lý Tư Dao liền nói:

“Vậy muội ấy chừng nào mới tỉnh, muội ấy hôn mê suốt một canh giờ rồi “

Thái y liền nói:

“Hai vị Hoàng Tử cứ an tâm,Tam Công Chúa chỉ cần nghĩ ngơi tốt sẽ tỉnh lại”

Lý Tư Hàm và Lý Tư Dao cuối cũng an tâm,Thái y lúc này liền nói :

” Hai vị Hoàng Tử mời hai người theo thần đi lấy thuốc cho Tam Công Chúa”

Hai người liền gật đầu đi theo, Lý Chiêu Nhi liền mở mắt vị Thái y đó nhìn Lý Chiêu Nhi cười đắc ý một cái, Lý Chiêu Nhi cũng gật đầu cười lại,cô ta liền nhìn tỳ nữ bên cạnh nói:

“Tiểu Hồng,đi đồn ra ngoài Song Vương đến gặp Tam Công Chúa thì Tam Công Chúa liền đổ bệnh còn lại thì tùy miệng người đời”

Lý Chiêu Nhi cười nửa miệng,hệt như một người chiến thắng , Tiểu Hồng ở bên cạnh liền gật đầu, Lý Chiêu Nhi liền nghĩ ” Nếu không phải Quốc sư làm việc không đàng hoàng thì mình cũng không cần phải giả bệnh nếu để bị tra ra cống phẩm có vấn đề, thì kế hoạch của mình lại phải thay đổi rồi “

Bên phủ Song Vương bên này Hàn Diệt Phong đang ngồi ở sảnh chính cùng đám Thập Vi, uống trà nhưng không hiểu sao trong lòng bọn họ lại có chút không yên, cứ bồn chồn lo lắng, lúc này bên ngoài có những tiếng bước chân vang lên rất gáp dẫm lên nước mà vội vàng chạy bọn họ đều nghe được nhưng không thấy người vì hiện tại do cơn mưa đang rất lớn nên không thể nhìn rõ,bọn họ tâm phòng thủ liền đẩy lên nhưng bóng người cầm chiếc ô vội chạy trong mưa khiến phải ngạc nhiên,Tam Vi vội vã chạy vào sảnh chính,Đại Vi thấy Tam Vi liền ngạc,đám Thập Vi liền chạy tới,Bát Vi gấp rút hỏi:

“Tam tỷ, tỷ làm sao vậy, không phải đi cùng mẫu thân sao,sao chỉ có mình tỷ quay về”

Đại Vi cũng hoảng loạn hỏi:

“Mẹ và Lục đệ bị gì rồi sao”

Tam Vi thở gấp vội nói:

“Không, không phải,là ta lén tách khỏi mẹ chạy về đây,Đại Hoàng Tử đã để mẹ đợi hơn một canh giờ ở ngoài mưa rồi,ta vì lo lắng nên mới chạy về báo”