Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Hàn Diệt Phong ở biên cương chiến đấu nhiều năm, luôn ở đó chờ thư của cô nhưng một bức thư của cô hắn cũng không nhận được thì hắn đã nhận được tin từ kinh thành truyền tới “Lý Chiêu Dương con gái út của Hoàng Đế Lý Hạo Thiên,anh dũng chiến đấu dẹp loạn Tam Phiên sắc phong trở thành Song Vương ở tuổi 12”.
Hắn nghe được chuyện này cả người chấn kinh, mặc cho ngăn cản của các tướng sĩ mà cưỡi ngựa một ngày một đêm quay về kinh thành. Khi hắn về đến phủ Thái sư thì cả phủ ai cũng ngạc nhiên, nhưng điều hẳn quan tâm là hình bóng nhỏ nhắn của đứa trẻ mà hắn thương yêu đâu mất rồi,hắn hoảng loạn hỏi Kim Ty Tước:
“Rốt cuộc sau khi ta đi đã xảy ra chuyện gì”
Kim Ty Tước nước mắt lăn dài khóc nức nở nói:
“Sau khi chủ tử đi không lâu, Hoàng Thượng có lệnh đưa Tiểu Chủ Mẫu quay về Hoàng Cung trong vòng bốn tháng chúng tôi vẫn còn gặp mặt nói chuyện nhưng mà sau bốn tháng thì có người từ trong cung báo với chúng tôi rằng Tiểu Chủ Mẫu ngã cầu thang nên dẫn đến mất trí nhớ,ngài ấy khi gặp chúng tôi hoàn toàn là một người xa lạ, Tiểu Chủ Mẫu nhìn rất ốm yếu tiểu tụy đến không thể nhìn được.”
Hàn Diệt Phong nghe Kim Ty Tước nói cả người liền đứng không vững,lập tức lao vào cung tìm Lý Hạo Thiên đề gặp Lý Chiêu Dương nhưng mà Lý Hạo Thiên chỉ đáp hiện giờ cô đang chiến đấu ở biên cảnh hoàn toàn là không có mặt trong cung.
Hàn Diệt Phong cứ vậy mất cô,hắn suốt bốn năm tự trách bản thân ngu ngốc không bảo vệ cô cho tốt,hắn dần dần trở nên ngày càng trầm lặng nhưng khi nghe đến cô sẽ lập tức mất bình tĩnh. Hắn cứ vậy ở trên chiến trường tàn độc mà chém giết,cho đến một ngày khi Từ Công Công đến báo rằng cô sẽ tham gia yến tiệc, chỉ có trời mới biết hắn vui đến mức nào.Nhưng khi gặp lại cô đã không nhớ hắn là ai nữa, thậm chí còn để phòng hắn,trong tâm cô hắn nghe được rất nhìu suy nghĩ chấn động, bản thân hắn chỉ có thể tìm hiểu thời gian qua đã xảy ra chuyện gì với cô.
Quay lại hiện tại cô đang nằm trong lòng hắn ngủ, những ký ức ùa về khiến Hàn Diệt Phong có chút mệt mỏi, Hàn Diệt ôm cô ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, khi cô tỉnh lại thì thấy Hàn Diệt Phong đang nằm trước mặt,cô có chút giật mình sau đó cũng bình tĩnh lại cả gương mặt đỏ bừng,cô cần thận ngồi dậy tránh đánh thức Hàn Diệt Phong khi cô chuẩn bị xuống khỏi giường thì giọng nói của Hàn Diệt Phong phát ra:
“Anh Anh con muốn đi đâu”
Cô giật thót cả người cười nói:
“Con tính đi ra ngoài xem bọn nhỏ đang làm gì dù sao hôm nay chúng ta phải nhổ trại mà”
Cô vừa nói xong thì đã nhanh chân chuồn lẹ, Hàn Diệt Phong nhìn con mèo đang chạy mà không biết nói gì.Giờ thìn {1} đại quân tiếp tục lên đường cho đến giờ mùi {2} thì bọn họ đến nơi Lý Chiêu Dương cho đại quân cắm trại cách Tây Thành 200 dặm.
{ Giờ thìn từ 7-9 giờ sáng. Giờ mùi từ 13-15 giờ chiều }
Lý Chiêu Dương đang nhìn bản đồ địa hình Tây Vực, và hình mô phỏng Tây Thành nghĩ “Muốn hạ Tây Thành trước tiên phải cho quân tìm hiểu và thu hồi Tây Lệnh ,vậy thì phải bắt đầu từ tìm hiểu quân địch trước”. Cô đang suy nghĩ thì đám người Thập Vi và Nhất Quỷ, Nhị Quỷ đi vào, Đại Vi liền nói:
“Mẫu thân bọn con sắp xếp ổn thỏa cho binh sĩ rồi,bây giờ chỉ chờ lệnh của người thôi”
Lý Chiêu Dương nghe xong thì gật đầu nói:
“Ừm,…Vết thương của mọi người thế nào,đã ổn hơn rồi chứ”
Lý Chiêu Dương vừa nói vừa nhìn đám Đại Vi và Nhất Quỷ Nhị Quỷ hôm qua có giao đấu với anh em Tô Lý và Tô
Hàn nên bị thương không nhẹ. Thập Vi liền hưng phần nói:
“Bọn con không sao,bây giờ con rất hào hứng muốn đấm vào mặt tên Tây Vương đó rồi đây”
Cửu Vi ở bên cạnh liền giậm mạnh vào chân của Thập Vi khiến Thập Vi đau đớn mà ôm chân la oai oái,cả đám liền bật cười,cô cũng cười bất lực nhìn họ nghĩ ” Nhìn sung sức như vậy chắc đã không sao rồi mà cũng phải thôi trong mười đứa thì Ngũ Vi là đứa nghiêng về y thuật,y thuật của con bé rất cao siêu nhưng mà thể lực yếu luôn bị
Nhị ca mắng trong lúc tập luyện, kiếp trước con bé vì mình mà xông ra chiến trường sau đó cũng bỏ mạng dưới tay Cửu ca, kiếp này vẫn là để con bé ở lại doanh trại thì hay hơn “.
Cô nhìn qua nhìn lại nãy giờ không thấy Hàn Diệt Phong đâu hết,cô hỏi:
“Hoàng Thúc đâu rồi nãy giờ không thấy người”
Nhất Quỷ liền đáp:
“Chủ tử ngài ấy nói muốn quan sát Tây Thành nên đã đi lên vách núi gần chỗ Tây Thành rồi ,đây là thói quen của ngài ấy mỗi khi lập kế hoạch công thành “
Cô nghe vậy liền nghiêng đầu nói:
“Được rồi, các ngươi ra ngoài nghỉ ngơi đi ngày mai phải đưa quân ra trận để quan sát địch, trở về nghỉ ngơi cho tốt”
Bọn họ liền đồng thanh:
“Vâng “
Sau đó lần lượt rời đi.