Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương

Rate this post

Nhị Vi và Tứ Vi đưa theo người đến cánh cổng phía Đông, khi thằng nhóc con giữ thành vừa thấy hai người liền ngông ngang đứng trên tường thành nói vọng xuống:

“Hai vị mỹ nhân đã lâu không gặp vẫn khoẻ chứ,ta đây đợi hai người đã lâu,hai người đã suy nghĩ kỹ phải phục vụ ta thể nào chưa”

Tứ Vi gân máu nổi đầy trán nói:

“Thắng nhóc này,đệ thật sự muốn đấm bay nó rồi đấy”

Nhị Vi lần này cũng không nói gì chỉ gật gật đầu tán thành, thằng nhóc kia liền ngông nghênh nói:

“Ta giới thiệu một chút ta tên Đại Sơn sẽ là Phu Quân của hai ngươi”

Tứ Vi nhịn không được nữa liền lên tiếng:

“Ngông cuồng phách lối, ngươi không biết kính trên nhường dưới ăn nói hỗn xược nếu là ta nhất định sẽ không nói những câu đó không thì chắc chắn bị mẫu thân la cho một

Đại Sơn hất cằm nói:

“Làm Phu Nhân của bổn tướng không cần kiên nể ai”

Tứ Vi nắm đấm đã cứng liền nói:

“Được,ta cho ngươi thấy cái gì gọi là ngông ngang và kiêu ngạo, hai cái đó Thế Tử ta đây có thừa “

Đôi mắt màu xám tro của Tứ Vi liền loé sáng, thằng nhóc Đại Sơn đứng trên tường thành cùng các vị tướng lĩnh của họ cảm nhận được sự rung chuyển của tường thành lập tức nhìn xuống phía dưới, một lượng lớn nước đang men theo bức tường thành mà bám lên sau đó là che khuất cả tường thành tạo thành một bức tường nước, bức tường nước đó liền bốc hơi lạnh rồi đóng băng hoàn toàn cả bức tường thành phía Đông đều bị bao phủ bởi một lớp băng dày đặc.

Đại Sơn cùng các tướng lĩnh ngạc nhiên không thôi hết nhìn bức tường thành bị đóng băng rồi lại nhìn Nhị Vi và

Tứ Vi mái tóc khẽ tung bay theo gió, Tứ Vi với nụ cười tự tin nói:

“Các ngươi ỷ vào lớp độc trên tường thành bây giờ bọn ta đóng băng tường thành ta xem các ngươi còn có thể ỷ lại hay không”

Đại Sơn tức giận nghiến răng nghiến lợi:

“Các ngươi dám,…”

Tứ Vi cười nhếch môi một cách đắc ý:

“Không phải ban đầu đều kiêu ngạo lắm sao, bồn Thế Tử nói rồi nếu là ngông nghênh và kiêu ngạo bồn Thế Tử ta đây có thừa “

Nhị Vi vô biểu tình ra lệnh cho đại quân ở phía sau:

“Công thành,…”

Cửu Vi và Thập Vi đưa người đến cánh cổng phía Nam,tên tướng quân ngông cuồng đã dẫn quân đứng trước cổng thành chờ hai người,khi nhìn thấy hai người dẫn theo đội quân đi đến liền cất giọng đầy giều cợt:

“Ha cuối cùng cũng đến, lần trước là bọn ta khinh xuất mới bị các người đánh lén, lần này bọn. Ta đã có chuẩn bị nhất định sẽ không tha cho các ngươi”

Thập Vi nhìn thấy hắn máu điên cũng dồn lên não trên người nổi đầy gân hiện diện rõ cho sự tức giận,Thập Vi gắn giọng nói với Cửu Vi :

“Ca,..Đệ hôm nay có thể giết hắn rồi đúng không”

Cửu Vi gật gật đầu,Thập Vi thấy vậy liền giải phóng một lượng lớn áp lực cùng sát khí, khiến cho tên kia phải sợ hãi rùng mình, tên đó vẫn chưa biết sợ hãi nói:

“Cao Lãnh ta hôm nay phải dạy tên tiểu tử không biết trời cao đất dày như ngươi và cướp mỹ nhân bên cạnh ngươi”

Cao Lãnh vừa nói vừa phi ngựa đứng giữa chiến trường khiêu khích Thập Vi,Thập Vi càng sôi máu với lời nói cùng thái độ của Cao Lãnh cũng phi ngựa ra giữa chiến trường đứng đối diện Cao Lãnh, Thập Vi gầm lên:

“Ngươi muốn chết!!!!”

Cao Lãnh tuy đã nhiều năm chinh chiến nhưng không hiểu sao trước uy áp của một thẳng nhóc miệng còn hôi sữa lại bị khiếp sợ mấy phần,Cao Lãnh không nói nhiều lập tức vung kiếm về phía Thập Vi,Thập Vi ngã người né mũi kiếm rồi lập tức bám lên lưng ngựa xoay người đạp tới phía trước một cách thô bạo, Cao Lãnh thất kinh né cú đạp nhưng gương mặt lại xuất hiện một đường máu dài rồi ngạc nhiên nghĩ “Chỉ là xược qua vậy mà lại có sức mạnh đến mức này sao”.

Cao Lãnh nuốt ực một tiếng sau đó liên tục né những cú đấm đá thô bạo và vô cùng ác độc của Thập Vi,Cao Lãnh tuy né được toàn bộ nhưng những cú đánh của Thập Vi hệt như một ngọn gió vậy chúng sắc bén vô cùng chỉ cần xược qua cũng đủ làm bị thương Cao Lãnh ,dường như chỉ cần lơ là và trúng phải một cú đấm hay một cú đá cũng đủ khiến đối phương trọng thương. Chưa được một khắc mà Cao Lãnh khắp cơ thể đều chi chít những vết xước, Thập Vi cười man rợ nói:

“Cao tướng quân, không phải mạnh miệng lắm sao,sao chỉ toàn né tránh vậy,…Đánh đi chứ!!!”

Thập Vi nói trong sự man rợ hệt như tiếng gầm của quỷ dữ, Cao Lãnh nhìn Thập Vi nghĩ “Hắn thậm chí chưa rút cả kiếm đã mạnh đến mức này, nếu hắn rút kiếm mình sẽ chết chắc “.

Thập Vi ngồi trên lưng ngựa gân máu đều nổi khắp người nói:

“Cũng nên cảm tạ tên Hàn Diệt Phong đó,nhờ hắn mà những khuyết điểm bị thiếu trong sức mạnh ta đều có thể bù đắp hết cả rồi “

Cửu Vi đứng từ xa nghĩ “Quả thật nên cảm tạ Thái sư, những khuyết điểm bị thiếu đều được ngài ấy chỉ dẫn để bù đắp”.