Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Cổng thành phía Bắc là do Đại Vi và Lục Vi phụ trách,hai người cưỡi trên lưng ngựa đi đến chiến trường thì thấy
Kim Hồng trang điểm và bộ đồ hoa màu nhìn rất lố lăng dẫn đầu đại quân phe địch đã chờ sẵn, Kim Hồng nhìn thấy Lục Vi liền tức giận quát lớn:
“Ả tiện nhân chết tiệt ta nhất định phải lột da ngươi trả thù cho mối hận lần trước ngươi làm xướt mặt ta”
Kim Hồng giơ cao chùy sắt hét lớn:
“GIẾÉT!!!!!!!”
Hai quân lao vào chiến đấu Đại Vi cầm kiếm không ngừng vung lên chém giết quân thù, mỗi một kiếm đều đoạt mạng rất nhiều tướng địch, Kim Hồng giục ngựa lao vào Lục Vi để đánh hai tay hai chùy sắt vung đến Lục Vi liền đưa ngang kiếm để đỡ sau đó tụ linh lực ở lòng bàn tay mà đánh mạnh vào bụng Kim Hồng khiến ả nôn ra máu con ngựa mất khống chế liền lùi ra xa,Kim Hồng tức giận và có chút ngạc nhiên nghĩ “Năng lực của tiện nhân này lại mạnh hơn lần trước rồi chỉ mới được mấy ngày mà lại tăng nhanh công lực như vậy sao”
Đại Vi vừa chém giết tướng sĩ vừa đắc thắng nghĩ “Thái sư đúng là không thể xem thường, chỉ trong vòng một ngày mà hắn đã có thể chỉnh sửa toàn bộ thiếu sót của bọn mình giúp năng lực của bọn mình tăng vọt như vậy”.
Kim Hồng thấy tình huống bất lợi cho bản thân lập tức thúc ngựa chạy qua cái vạch được đánh dấu các tướng địch khi thấy Kim Hồng chạy qua vạch cũng lập tức chạy theo, Đại Vi thấy vậy lập tức ra lệnh cho quân ta rút lui, Kim Hồng đứng sau vạch kiêu ngạo hất tóc nói:
“Tại sao lại cho quân rút lui,các người mau qua đây lão nương cùng các người tiếp tục chiến “
Đại Vi nhìn Kim Hồng một cách khinh bỉ rồi nói:
“Bọn ta đương nhiên sẽ qua “
Đại Vi vừa dứt câu thì mặt Kim Hồng đã tái xanh,sau lưng Đại Vi và Lục Vi xuất hiện hai con thú to gấp đôi con một con ngựa, một con Hổ màu trắng với bộ lông màu trắng như tuyết và một con báo cả cơ thể được phủ bởi một bộ lông màu đen tuyền.
Đại Vi vui vé nói:
“Chào hỏi chút nha, Tiểu Hắc, Tiểu Bạch giao cho hai ngươi đó”
Kim Hồng đứng bên này xanh mặt :
“Cái gì,…”
Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đều có linh tính riêng chúng là hai con thu được Lý Chiêu Dương nuôi dưỡng từ khi còn nhỏ, Lý Chiêu Dương đã huấn luyện chúng giúp chúng có thể nghe được và hiểu được như con người, thậm chí Lý Chiêu Dương cũng dạy chúng sử dụng linh Tiểu Hắc và Tiểu Bạch cũng có tính cách khác nhau, Tiểu Bạch có tính cách rất dữ tợn và hoang dã còn Tiểu Hắc lại trầm lặng.
Tiểu Bạch nhìn về hướng của Kim Hồng mà lộ ra bộ hàm sắc nhọn một cách đáng sợ, Tiểu Bạch gầm gừ mấy tiếng liền lao về hướng quân của Kim Hồng khiến ả ta sợ hãi, Kim Hồng lập tức ra lệnh:
“Bắn tên”
Những mũi tên được phóng về phía của Tiểu Bạch, Tiểu Bạch gầm lên một tiếng dài một lá chắn hiện lên chắn toàn bộ mũi tên sau đó Tiểu Bạch từ từ tiến lại khi bước qua vạch quả thật cơ quan đã không hề kích hoạt, Tiểu Bạch bắt đầu lao vào cấu xé một cách dữ tợn đối với quân địch, Tiểu Hắc cũng từ từ thư thả tiến tới chỗ Tiểu Bạch mà phụ giúp.
Kim Hồng tức giận liều mạng phi ngựa qua khỏi vạch nhắm thẳng hai cây chùy sắt đến chỗ Đại Vi hét lớn:
“‘Lão nương liều mạng với các người”
Đại Vi vung kiếm theo chiều ngang làm hai cây chùy sắt gãy đôi, khiến Kim Hồng hoảng hốt Đại Vi không hề để tâm đến ả mà vung kiếm một lần nữa cắt đứt động mạch ở cổ của Kim Hồng,ả ta ngã xuống khỏi ngựa rồi tắt thở.
Đại Vi nhìn Kim Hồng rồi lại nhìn những binh lính của địch đang nháo nhào chạy khắp nơi,có những tên còn buông vũ khí đầu hàng,Đại Vi nhìn Lục Vi cười nhếch mép vát thanh kiếm lên ngang vai rồi nói:
“Để người lại xử lý chỗ này, chúng ta đến chỗ của mẹ thôi”
Cánh cổng phía Đông hiện tại cũng không mấy khả quan,khi chất độc trên tường bị vô hiệu hóa bởi lớp băng dày đặc do Nhị Vi và Tứ Vi tạo ra các tướng sĩ của quân hok đã dễ dàng công phá cổng thành bằng trục gỗ,sau đó tràn vào thành và giao đấu với quân địch ngay trong thành Tứ Vi và Nhị Vi cùng nhau chém giết các tướng địch,Nhị Vi không biểu tình nói:
“Tìm Đại Sơn”
Tứ Vi gật đầu lập tức lăng không nhảy lên phía trên tường thành,Đại Sơn từ xa phóng ám khí Tứ Vi xoay người trên không trung một cú đẹp mắt nhẹ nhàng đáp đất nói:
“Trận này bọn ta thắng chắc, ngươi chết hay đầu quân”
Đại Sơn nghiễn răng nghiễn lợi tức giận nói:
“Nằm mơ các ngươi cứ đợi bị giết đi”
Tứ Vi cười nửa miệng nói:
“Được “
Đại Sơn lập tức phóng hàng loạt ám khí đến chỗ Tứ Vi,Tứ Vi không nói gì chỉ đứng yên một chỗ những ám khí khi đến gần Tứ Vi lập tức dừng lại giữa không trung giống với lúc Hàn Diệt Phong định đánh Tứ Vi bằng kiếm gỗ cũng đột ngột dừng lại, những khí của Đại Sơn cũng dừng lại và cứ vậy lơ lửng trên không trung ngay trước mặt
Tứ Vi,Tứ Vi búng tay một cái tất cả ám khí đều rơi toàn bộ xuống đất, Tứ Vi búng tay thêm một lần nữa Đại Sơn đã lập tức lơ lửng giữa không trung và bị di chuyển ra khỏi tường thành, Đại Sơn sợ hãi liên tục vùng vẫy hét lớn:
“Tiện nhân mau buông ta xuống, ngươi làm gì hả”
Tứ Vi đi tới cười nửa miệng nói:
“Bây giờ ta chỉ cần búng tay thêm một cái ngươi lập tức rơi từ trên này xuống rồi tan xương nát thịt ngươi có tin không “