Rate this post

Ánh đèn bên ngoài ký túc xá le lói đi qua khung cửa kính hắt vào trong phòng chiếu xuống sàn phòng lạnh lẽo.

Thứ ánh sáng duy nhất trong phòng đó bỗng nhiên bị che khuất lại bởi một bóng người.

Một người đàn ông đứng ở cửa sổ đề lộ ra dung nhan mĩ mạo, đôi mắt xanh ấy như toả sáng trong màn đêm khi nhìn chằm chằm vào thiếu niên trên giường.

Người đàn ông dần dần tiến tới gần giường, chân vẫn còn mang theo giày da bước trên sàn đá phát ra âm thanh lộp cộp. Thiếu niên trên giường nghe được âm thanh ấy thì nhíu mày khó chịu mà cựa quậy trên giường để tìm một thư thế thoải mái để ngủ.

Người đàn ông dần hòà mình vào bóng đêm, bộ dạng cao lớn dần dần tới gần Đường Nguyên. Ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, bên trong đó là sự bối rối lẫn kiềm chế.

Từ xa thì không biết chứ khi lại gần hẳn mới cảm thấy trái tim nhộn nhịp đập liên tục khó chịu. Đây là cảm giác gì?

Hắn không biết, chỉ biết lúc này trạng thái hưng phẫn cực kỳ.

Ánh mắt như si mê nhìn vào người thiếu niên đang nằm trên giường, gã ta không ngờ cậu thiếu niên này lại có sức hấp dẫn hắn như vậy. Hắn chỉ muốn kiểm chứng nhưng không ngờ bản thân lại như trúng kịch độc cần có thuốc giải, mà thuốc giải chính là thiếu niên nằm trên giường kia.

Cơ thể Phó Thành Tư như bắt đầu nóng lên dù không khí trong phòng vẫn là mát mẻ như gió xuân, không lạnh không nóng xíu nào. Gã ta bắt đầu suy nghĩ ra những suy nghĩ hoang đường như người này có phải là omega giả beta hay không.

Hắn phải kiểm chứng. Vì vậy liền leo lên giường của thiếu niên, lật cậu lại nằm ngửa ra. Phần cổ áo tắm ngay ngực bị kéo lệch ra một phần lớn để lộ da thịt ở phần ngực, thấp thoáng có thể thấy cả nhũ hoa xinh xắn lấp ló.

Lúc này Phó Thành Tư như thú dữ mà cố gắng kiềm nén sự mất không chế của bản thân. Cơ thể bắt đầu rục rịch dần mất kiểm soát, hắn biết đây là kỳ phát tình sắp đến.

Hắn không ngờ vốn kỳ phát tình 2 tuần sau mới đến nhưng giờ lại đến sớm hơn dự tính. Gã nhanh chóng cúi người xuống vùi cái đầu của mình vào phần cổ của Đường Nguyên hít hít.

Hắn không ngờ rằng mình lại ngửi thấy được một mùi thơm thoang thoảng từ cổ của cậu. Mùi hương hơi nhạt nhưng không thoát khỏi được cái mũi thính của hẳn. (Q

Thứ mùi hương ấy dần dần nồng hơn khi hắn đề Đường Nguyên lại để tìm tới chỗ phát ra thứ mùi hương ấy.

Tới khi mũi hắn dừng lại ở phần gáy của Đường Nguyên, nơi mà vốn là tuyển thể đã bị thoái hóa của beta lại có mùi hương dụ người như vậy. Mùi hương từ đây lại nhiều hơn, nhưng không dễ ngửi thấy dù đứng gần.

Hắn lúc này không biết là tại sao một beta lại có mùi pheromone như này. Thứ mùi hương này rất có sức ảnh hưởng với hắn, hắn cảm thấy kỳ phát tình của mình đến rồi.

Một áp lực vô hình bởi pheromone của alpha phát ra khắp phòng, thứ mùi hương từ loại trái cây chua chua ngọt ngọt từ vị alpha cao lớn này chiếm lấy mọi ngóc ngách của căn phòng.

Phó Thành Tư cố gắng giữ chứ lý trí cuối cùng tới cho giảng viên của gã. Trên màn hình quang não của gã là dòng chữ “Tôi tìm thấy bạn đời định mệnh của mình”.

Đúng vậy, bạn đời. Vốn alpha chỉ có một bạn đời định mệnh duy nhất trong cuộc đời, là người mà có độ tương xứng lên đến hơn 95%, có thể nói là hai người sống chết phải bên nhau.

Do đó khi alpha chưa xuất hiện bạn đời định mệnh thì việc yêu kết hôn với ai đó là tùy họ. Nhưng khi đã gặp được alpha định mệnh thì những tình cảm trước đó đều trở thành mây khói.

Không ai có thể chia tách định mệnh của họ. Phó Thành Tư không ngờ bản thân lại tìm được định mệnh của mình.

Bạn đời định mệnh của alpha chỉ có omega nhưng không ngờ hắn chỉ mới ngửi thấy được mùi hương trên người thiếu niên này đã làm cho hắn phát tình. Cơn phát tình của hắn đều sử dụng thuốc cao cấp để kiềm chế vì vậy không có vụ phát tình không đúng ngày được.

Chỉ có thể nói rằng thiếu niên beta này là bạn đời định mệnh của hắn. Ánh mắt hắn ngập tràn ham muốn nhìn thiếu niên yếu ớt dưới thân mình.

Hắn bắn đầu liếm cần cổ của Đường Nguyên. Chiếc lưỡi ướt át nhanh chóng làm làn da trên cổ của Đường Nguyên dính một đường nước bọt của alpha.

Kỳ phát tình của Phó Thành Tư đã đến. Bắt đầu chỉ còn mỗi việc bắt giữ thú cái của bản thân và giao phối. Đây còn là định mệnh của hắn vì vậy càng làm hắn hưng phấn gấp bội lần.

Bên dưới thân tách một chân Đường Nguyên ra liên tục đưa đẩy thứ to lớn với kích thước chẳng khả quan xíu nào cọ cọ vào chân Đường Nguyên. C

Cảm thấy bộ áo tắm của Đường Nguyên quá vướng víu nên gã liền dùng lực tách áo tắm ra để lộ cơ thể loã lồ của

Đường Nguyên.

Cậu lúc này bị lạnh làm cho tỉnh ngủ mà mở mắt ra. Khi ánh mắt đối diện với thứ cao lớn đang đè bản thân thì cảm thấy sợ hãi vô cùng.

Sao lại có người trong phòng cậu được. Cậu còn đang ngần người khi bị đánh thức thì bỗng nhiên nhận thấy một thứ to lớn bên dưới chọt chọt vào đùi cậu.

Cậu cúi người xuống muốn nhìn xem rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra thì bị người đàn ông to lớn kia đè hai tay lền đầu.

“Đ*t mẹ mày, thả tao ra.”

Đường Nguyên khi bị một loạt hành động đáng sợ của người đàn ông doạ sợ thì cũng tỉnh hồn. Vùng vấy tay chân muốn trốn thoát khỏi sự giam cầm của người đàn ông.

“Bé cưng thơm quá… anh muốn ngửi nữa.”

Những lời lẽ quái dị phát ra từ cổ họng của người đàn ông. Giọng điệu khàn khàn đầy gợi cảm nhưng ẩn chứa sự nguy hiểm khôn lường bên trong đó.

“Buông…ưm”

Đường Nguyên muốn bảo tên khốn chó chết này buông cậu ra thì bỗng nhiên bị chặn miệng lại. Tên khốn này dám hồn cậu.

Cậu cố gắng nghiêng đầu né tránh nụ hôn của kẻ bỗng nhiên đột nhập vào phòng cậu muốn cưỡng hiếp cậu.

Thấy bạn đời không chịu ngoan ngoãn thì Phó Thành Tư khó chịu mà nhíu mày một tay bắt trói hai tay Đường

Nguyên, một tay nhẹ nhàng quay cắm của cậu về phía hắn.

Lại tiếp tục một nụ hôn cường ngạnh, Đường Nguyên không chịu thua mà cố gắng ngậm chặt miệng không cho cái lưỡi linh hoạt kia đi vào miệng mình.

Hình thể hai người rất cách biệt. Một kẻ 2 mét hơn, một người cỡ 1 mét 7 trở lại chênh lệch quá lớn, Đường Nguyên bị người đàn ông đề trên giường như bị người đàn ông bao bọc lại.

“Um…”

Cậu cố gắng kháng nghị thì bỗng nhiên người đàn ông một tay bóp ngực cậu. Cái tay cố định cằm cậu mất tiêu không kịp để cậu né tránh nụ hôn thì bị kích thích từ núm vú làm cho giật mình.

Tiếng rên bất ngờ lọt ra. Phó Thành Tư khôn lỏi lẻn chiếc lưỡi linh hoạt như rắn vào trong khoang miệng ấm áp của Đường Nguyên. Hắn liên tục dùng chiếc lưỡi liếm láp khoang miệng cậu.

Còn muốn cuốn lấy lưỡi cậu làm ta những hành vi dâm ô. Cậu khó thở vì bị người đàn ông hôn mình quá mạnh bạo, đây là lần đầu tiên cậu hôn nên không biết thở bằng mũi.

Cậu nhanh trí cắn vào đầu lưỡi của người đàn ông. Nhanh chóng mùi rỉ sét lan tràn khoang miệng của hai người.

Đường Nguyên cảm thấy người đàn ông bị ăn đau mà rời miệng đi. Cậu nhanh trí sử dụng dị năng tạo ra những sợi dây gai muốn trói lại người đàn ông ném ra xa.

Nhưng dị năng của cậu không sử dụng được. Đường Nguyên tuyệt vọng cố gắng muốn thử kích hoạt dị năng nhưng dòng năng lượng trong cơ thể như bị thứ gì đó ép không cho chạy ra ngoài.

“Ha, cục cưng à. Em cắn anh đau lắm đấy. Giờ em phải bồi thường cho anh.”

Phó Thành Tư nói ra những từ vô liêm sỉ như vậy với Đường Nguyên. Nhanh chóng thả tay cậu ra để cậu tư do.

Sau đó là một màn cưỡng hôn đầy máu me.

Chiếc lưỡi đầy máu kia vẫn cố chấp trong miệng cậu. Giờ cậu cắt thêm lần nữa cho đứt nhé? Nhưng cậu chưa kịp thực hiện ý đồ thì bị người đàn ông phát hiện ra rời đi.

Ánh mắt Phó Thành Tư lúc này tràn ngập si mê và dục vọng nhìn cậu. Cậu không nhìn rõ trong bóng đêm nhưng cu có thể cn nộn đc nh mắt đó nh ha thành thực thể.

“Thằng khốn chó chết…”

“Ùm, thằng khốn này muốn chơi em…”

Phó Thành Tư vô liêm sỉ nói ra những lời này. Lúc này tâm trí hắn không ổn xíu nào, không còn bao nhiêu tỉnh táo để trò chuyện thân mật cùng Đường Nguyên.

Cứ thế mà kéo áo khoác màu xanh lá ra, ném xuống sàn. Tiếp theo là cởi ra từng cúc áo sơ mi để lộ ra lồng ngực săn chắc mạnh mẽ của mình, cơ bắp từ trên tay cũng vô cùng lớn.

Đường Nguyên muốn nhân lúc này mà trốn khỏi đây. Nhưng không để cậu kịp làm gì đã bị đè xuống giường, cần cổ bị cái đầu kia vùi vào liếm láp như chó điên.

“Thả tao ra đm, đừng để tao biết mày là ai!!!”

Đường Nguyên tức giận chửi mắng. Cậu lúc này tức giận muốn bùng nỗ lắm rồi, nhưng dị năng là thế mạnh duy nhất của cậu cũng không sài được chẳng khác nào cá nằm trên thớt chờ bị làm thịt.

“Ùm, dù gì cưng sau này cũng biết anh là ai. Nên không cần vội biết vậy đâu.”

Đường Nguyên bị nói lại mà tức muốn hộc máu chết mất. Cậu bị một tên alpha hiếp dâm mà còn bị hắn ra nói ra những lời nói vô liêm sỉ như vậy.

Alpha đỉnh cấp khi vào kỳ phát tình vẫn có một sự tỉnh táo nhất định do đó mà Phó Thành Tư không lo sợ bản thân sẽ làm tổn thương Đường Nguyên. Chỉ là bé mèo này hơi hung dữ.