Hôm nay, lễ cưới của Lăng Thành Vinh và Tần Nhược Lam diễn ra tại một trung tâm tiệc cưới xa hoa bậc nhất thành phố An Hải. Khách mời của buổi tiệc đều là gia đình có máu mặt trên thương trường. Không thể thiếu Lý Cảnh Thiên bạn thân chú rể và Trình Tú Dao bạn thân cô dâu được.
Nhìn bạn mình tìm được một người yêu mình cô cũng thấy vui. Tần Nhược Lam chạy đến bàn của Trình Tú Dao
” Dao Dao, hôm nay đẹp quá ta”” Ủa chứ ngày thường không đẹp hả?”” Nay đẹp hơn bình thường, mà này..ra bắt hoa của cô dâu không?”Cô thở dài, cô biết Tần Nhược Lam đang chọc mình. Hai người từng hứa với nhau ai cưới trước thì người con lại bằng mọi gí phải bắt được hoa cô dâu của đối phương. Thế mà cô lại lấy chồng trước, đám cưới cũng không có
Tần Nhược Lam rồi cô cũng không tung hoa cưới luôn. Trình Tú Dao chỉ biết thở dài.
Nhìn bữa tiệc diễn ra náo nhiệt mà Trình Tú Dao lại chỉ được ngồi một chỗ vì đang mang thai, cô nhìn bạn thân đang tung hoa cưới mà lòng nặng trĩu. Trong đầu bỗng nảy ra ý tưởng cưới lần hai. Liếc sang nhìn Lý Cảnh Thiên ở bàn bên đang uống rượu mà cô chỉ biết thở dài, đi đám cưới bạn thân mà không được chơi gì khiến cô rất bức bối.
-” Dao Dao bạn mình ơi”
Cô nhìn Tần Nhược Lam đang đứng trên sân khấu, Trình Tú Dao bước lên cùng cô. Tần Nhược Lam nói nhỏ
” hát cùng mình đi”” Hát gì? Nãy giờ hát chưa đủ hả?”Tần Nhược Lam nắm lấy tay Trình Tú Dao, chưa kịp để cô kịp suy nghĩ thì nhạc công đã bắt đầu đàn. Theo như giai điệu này Trình Tú Dao chắc chắn đó là Libiamo ne’ lieti calici.
“Libiamo, libiamo ne’ lieti calici
che la bellezza infiora;
e la fuggevol’ ora s’inebrii a voluttà.
Libiam ne’ dolci fremiti
che suscita l’amore,
poiché quell’occhio al core onnipossente va.
Libiamo, amore, amor fra i calici
più caldi baci avrà.”
=> Hãy cùng nâng ly, nâng ly những chén rượu đầy hạnh phúc,
những chén rượu làm nở hoa vẻ đẹp;
và giờ khắc thoáng qua ấy được đắm chìm trong vui vẻ. Hãy cùng thưởng thức những rung động ngọt ngào
mà tình yêu mang lại,
vì ánh mắt ấy làm trái tim rung động đầy quyền lực.
Hãy cùng nâng ly, tình yêu, tình yêu sẽ nồng ấm hơn
với những nụ hôn cháy bỏng hơn.”
Tần Nhược Lam là người cất giọng hát đầu tiên. Trình Tú Dao bắt đầu lấy hơi
-” Tra voi, tra voi saprò dividere
il tempo mio giocondo;
tutto è follia, follia nel mondo
ciò che non è piacer.
Godiam, fugace e rapido
è il gaudio dell’amore;
è un fior che nasce e muore,
né più si può goder.
Godiam c’invita, invita un fervido
accento lusinghier.”
Lý Cảnh Thiên ở phía dưới sân khấu lần đầu tiên được nghe thấy giọng hát của Trình Tú Dao. Trước đó anh chỉ nghĩ cô được Chu Uyển Dung dạy đàn và nhạc lý cơ bản mà thôi.
Tần Nhược Lam chạy xuống phía dưới nắm lấy tay Lăng Thành Vinh. Cô muốn cùng anh nhảy một điệu, dù gì bài hát này cũng là một bài hát về tình yêu mà ngày hôm nay hai người lại là nhân vật chính.
-” Ah! Godiam la tazza e il cantico,
la notte abbella e il riso;
in questo paradiso ne scopra il nuovo dì.”
=> Ah! Hãy vui lên với chén rượu và khúc ca,
đêm tối thêm phần lung linh và tiếng cười;
trong thiên đường này, chúng ta sẽ chào đón ngày mới.
Trình Tú Dao nhìn về phía Lý Cảnh Thiên mĩm cười ” È il mio destin così…”
Những ca sĩ opera khác đều góp giọng cho phần cuối của bài hát
“Ah, vâng! Hãy cùng vui lên, với chén rượu và khúc ca,
đêm tối thêm phần lung linh và tiếng cười;
trong thiên đường này, chúng ta sẽ chào đón ngày mới.”
Tần Nhược Lam quay lại sân khấu, cô vừa ung dung đi vừa lên nốt cao cuối cùng. Khi bản nhạc kết thúc, tất cả khách mời đều đứng lên vô tay. Trình Tú Dao lấy hơi một cách khó khăn
-” Đau cổ họng quá đi mất”
Lý Cảnh Thiên đỡ cô xuống sân khấu. Anh cuối người hôn lên mu bàn tay cô, nhìn các khách mời bắt đầu nhảy theo điệu nhạc cô cũng hiểu Lý Cảnh Thiên muốn gì. Khi bàn tay anh vòng qua eo cô, một cảm giác an toàn và bình yên tràn ngập trong lòng cô. Cả hai nhẹ nhàng xoay theo điệu nhạc, bước chân của anh dẫn dắt cô một cách tự nhiên, như thể họ đã quen thuộc với từng nhịp điệu của nhau.
Ánh mắt Lý Cảnh Thiên dán chặt vào khuôn mặt cô, từng nét cười, từng ánh nhìn đều hiện lên trong tâm trí anh.
“Em nhảy đẹp lắm,” anh thì thầm, môi khẽ cong lên một nụ cười. Sau một lúc hai người mới lên xe về nhà.
-” Lần đầu anh thấy em hát Opera đấy”
Anh vừa chăm chú lái xe vừa nói
” Lâu quá không tập luyện nên không được hay lắm. Với ccả…”” Anh cũng yêu em lắm”Cô ngó người, cô nói yêu anh lúc nào chứ?
” Em nói yêu anh lúc nào?”” È il mio destin così… lúc đó em đã nhìn về phía anh”Cô đang uống nước mém tí thì sặc.
>
”anh biết tiếng Ý sao?”
” Anh biết”Cô bắt đầu ngượng chín mặt, định thể hiện tình cảm một cách thầm kín ai mà ngờ anh cũng hiểu chứ. Anh phì cười khi thấy thái độ của cô
” Đáng yêu lắm”” Là định mệnh thôi mà…đâu có nói yêu”” Nhưng mà anh yêu em”