Rate this post

Một đêm nồng cháy qua đi, tầm hơn năm giờ sáng, trời còn đang phủ đầy sương sớm, cái lạnh bao trùm cả thành phố

Hàn Gia Vĩnh ngồi dậy, dém chiếc chăn vào cho Tô Mẫn anh cúi đầu thơm nhẹ vào trán cô rồi lưu luyến rời đi . Lòng anh đã thề đời này kiếp này được sống lại một lần nữa dù bằng bất cứ giá nào anh cũng không để kẻ nào có thể làm tổn thương cô

Nhất Trung tới sớm đã chờ trong thư phòng thấy Hàn Gia Vĩnh bước vào anh ta nhanh chóng báo cáo công việc, khuôn mặt lộ rõ vẻ nghiêm trọng dường như anh ta đã phát hiện điều gì đó bất ngờ

– Lão đại

– Vào vấn đề chính đi

– Tôi đã điều tra được tất cả thông tin của người đàn ông kia và bao gồm cả việc hạ thuốc, anh xem

Hàn Gia Vĩnh cầm tập tài liệu đôi mày kiếm nhíu chặt, anh lật mở từng trang giấy nhìn vào người đàn ông kia với con mắt hận thù tột độ và cuối cùng là bức a ảnh của người phụ nữ đang tươi cười trên tài liệu . Ánh mắt anh nhìn ả ta như muốn đâm thủng tờ giấy, những mắt xích sự việc được nối với nhau anh lờ mờ đoán ra được một số điều

– Cậu điều tra số này cho tôi ngay lập tức

– Vâng

Nhất Trung thao tác một hồi trên máy tính

– Lão đại anh xem đây là một số sim rác rất ít khi sử dụng, tôi lần được dấu vết truy cập thường xuyên tại địa điểm này

Hàn Gia Vĩnh nhìn về màn hình máy tính đang nhấp nháy không ngừng . Anh siết chặt đường quyền, hạ giọng

– Cậu làm cho tôi một số việc sau….Đừng để xảy ra bất kì sai sót nào, tôi muốn cô ta lộ mặt thật xem phía sau khuôn mặt đó là cái gì

Nhất Trung gật đầu tuân theo mệnh lệnh làm việc ngay

Mọi chuyện vẫn tiếp diễn bình thường, Tô Mẫn đã sắp hoàn thành khóa học cô chọn chuyên ngành thiết kế . Hàn Gia Vĩnh vẫn vậy luôn cố gắng sắp xếp công việc để ở bên cô nhiều nhất có thể

Thời tiết mấy ngày nay đã ấm hơn, buổi chiều ngày hôm nay Tô Mẫn có hẹn với cô bạn thân Tống Giai tới vùng ngoại ô ngắm cảnh, uống trà chiều . Tô Mẫn không biết tại sao cô bạn của mình hôm nay lại muốn ra tận ngoại ô thành phố để chơi làm gì

Nhưng Giai Giai bảo cô tới vì dạo gần đây cô ấy đang điều hành dự án ở đây, thấy có cảnh đẹp nên rủ cô tới cùng đi uống trà chiều, dạo chơi . Từ sau buổi tiệc sinh nhật hai người không gặp nhau mà ở nhà nhiều Tô Mẫn cũng chán nên đồng ý ra ngoài

Cô có báo với Hàn Gia Vĩnh anh lưỡng lự một hồi rồi dặn Nhất Trung trực tiếp đưa cô tới nơi . Sau khi cô rời đi Hàn Gia Vĩnh lo lắng, kết nối gọi tới Nhất Trung dặn dò anh đưa cô đến nơi an toàn

Tô Mẫn tới nơi, Tống Giai đến đón cô, liếc thấy Nhất Trung thì có vẻ hơi khó chiu

– Cậu sợ mình làm gì hay sao còn dẫn cả vệ sĩ làm gì thế

– Không anh ấy không phải vệ sĩ đâu, anh ấy chỉ đưa mình tới đây thôi

Tống Giai nhìn về người đàn ông đứng cách đó một khoảng kia, đương nhiên nhận ra đó là người thân cận bên Hàn Gia Vĩnh

– Hôm nay hai đứa mình đi dạo chơi như hồi đại học thôi cậu bảo anh ta về đi, khi nào về mình đưa cậu về nhất định không để cậu đi taxi nha

Tô Mẫn gật gật, đồng ý, hai người vẫn hay đi chơi với nhau tất nhiên cô biết Hàn Gia Vĩnh để Nhất Trung theo là để bảo vệ cô thế nhưng mà đi chơi với Giai Giai để có người cứ đi theo phía sau hai người con gái như vậy cũng không hay

– Ừm, để tớ bảo anh ấy

Tô Mẫn nói với Nhất Trung nhưng anh không đồng ý . Nhưng Tô Mẫn cương quyết nên anh đành đồng ý rồi báo cáo lại với Hàn Gia Vĩnh

Hàn Gia Vĩnh nghe báo cáo của Nhất Trung lòng nóng như lửa đốt, anh rất muốn tìm hiểu cho rõ một số chuyện kiếp trước đương nhiên bao gồm cả việc Tô Mẫn bị đâm vào ngày hôm ấy nhưng nếu anh lơ là cô bây giờ để tìm hiểu sự thật anh sợ không may khiến cô bị thương

Dù Hàn Gia Vĩnh đã giăng lưới khắp nơi, người bảo vệ Tô Mẫn cũng được sắp xếp xung quanh rất nhiều tất cả đều là những người tinh nhuệ chỉ được anh dùng cho việc thực chiến đối đầu với các thế lực mạnh chứ không phải kẻ tép riều như này . Nhưng người kia là Tô Mẫn anh sợ sơ xuất một chút cũng có thể khiến cô bị thương

Thế nên Hàn Gia Vĩnh không ngừng dặn dò Nhất Trung

– Bảo vệ an toàn cho cô ấy tăng người lên, đừng để cô ấy sây xước hay mất đi một sợi tóc . Tôi sẽ nhanh chóng tới chỗ cậu . Tôi sẽ tham gia vào vở kịch này, không thể để chúng diễn một mình được

– Vâng lão đại

Hàn Gia Vĩnh cúp điện thoại, ánh mắt suy tư, anh đã đoán được nửa tình hình nhưng anh không chắc được phán đoán của mình có hoàn toàn chính xác hay không . Nếu anh ra sợ nếu có nhầm lẫn Tô Mẫn biết được chắc chắn sẽ tức giận . Thế nên bây giờ anh mới phải chờ đợi anh thực sự muốn biết được điều bị dấu kín dẫn đến cuộc hôn nhân của anh phải tan vỡ vào kiếp trước