Rate this post

4 năm sau.

Trong không khí trang trọng của buổi lễ tốt nghiệp vinh danh các tân cử nhân, Hân Vy vừa vui mừng chụp ảnh cùng bạn bè và gia đình với tấm bằng tốt nghiệp loại xuất sắc.

Trong lúc loay hoay tìm Khánh Huyền, Kim Mai đứng cạnh cô há liền hốc mồm như không tin vào mắt mình, vội kéo tay cô, chỉ về phía trước. Hân Vy hoang mang nhìn theo hướng Kim Mai thì cũng kinh ngạc không kém. Khánh Huyền tay trong tay với Tuấn Phong vui vẻ bước tới chỗ hai người.

Hân Vy chau mày nghi hoặc nhìn Khánh Huyền.

” Chuyện này là sao đây?”

Khánh Huyền có chút xấu hổ, e ngại nói.

” Hôm nay xin được công bố với hai cậu, tụi mình đã chính thức bên nhau sau một năm tìm hiểu”

Tuấn Phong cũng ngại ngùng không kém, cậu đưa tay gãi đầu nói.

“Xin lỗi vì đã giấu mấy cậu”

Kim Mai cười nói.

” Không sao…vậy là tốt rồi”

Hân Vy nhìn Khánh Huyền rồi cười nói.

” Chấm dứt chủ nghĩa độc thân rồi ha”

Khánh Huyền xấu hổ chạm nhẹ vào vai cô.

” Thôi đừng nhắc lại nữa… mắc cỡ quá à”

Lúc này, bạn trai của Kim Mai cũng đến, Kim Mai từ từ đi đến bên anh, vui vẻ cầm lấy bó hoa từ anh, không quen chụp thêm bộ ảnh kỉ niệm.

Từ phía xa, Tạ Thừa Quân cũng đi đến, phía sau là một cô gái, Hân Vy vừa nhìn thấy cô gái thì có chút quen mắt.

Cô nhìn Tạ Thừa Quân một cái, cậu như hiểu ý vội nói.

“Đúng như cậu nghĩ, là đàn em khóa dưới, chung câu lạc bộ với cậu”

Khánh Huyền, Hân Vy nhìn sang cô gái kia nở một nụ cười thân thiện thay cho lời chào. Khánh Huyền nói.

” Ghê ta, lớp trưởng nhìn im im mà công khai một cái là chấn động liền”

Hần Vy cũng góp lời.

“Nếu em bị anh Quân ăn hiếp thì nói với tụi chị, tụi chị sẽ thay mặt em xử lí cậu ta”

Cô em khóa dưới xấu hổ, ngại ngùng gật đầu rồi nhìn sang Tạ Thừa Quân.

Nói chuyện được một lúc thì Minh Hạo cũng đến. Trên tay anh là một bó hoa hồng đỏ thật to. Anh đứng trước mặt cô mỉm cười dịu dàng nói.

” Chúc mừng em tốt nghiệp”

Hân Vy nhìn thấy anh thì hai mắt sáng rực, cô nhận lấy bó hoa từ anh, nhỏ giọng đáp.

” Cảm ơn anh”

Đến dự lễ tốt nghiệp của cô còn có ba anh, cô hơi bất ngờ vì sự xuất hiện của ông, cô lễ phép cuối người chào.

” Con chào bác”

“Ừm, chúc mừng con” – Ba anh vừa cười nói vừa xoa đầu cô như con gái ruột.

Ba mẹ cô đứng bên cạnh cũng vui vẻ tiếp chuyện với ba anh.

Tạ Thừa Quân lên tiếng.

” Hân Vy, cậu với gia đình hai bên cùng chụp ảnh kỉ niệm đi, mình có đem máy ảnh này”

Hân Vy vui vẻ đáp.

” Cảm ơn cậu nha”

Tách.tách tách theo sau đó là hàng loạt bức hình xinh đẹp lung linh với visual sáng ngời của dàn trai xinh gái đẹp, vừa tài vừa giỏi được ra đời.

Minh Hạo bỗng quỳ một chân xuống trước mặt cô khiến cô có chút bất ngờ, vô thức lùi lại phía sau một bước.

Anh nghiêm giọng nói.

“Hân Vy, anh đã đợi thời khắc này lâu lắm rồi…gả cho anh nhé”

Hần Vy nhìn gương mặt chân thành của người đàn ông trước mặt, không do dự mà gật đầu, cô đưa tay ra cho anh đeo nhẫn vào. Sau đó là màn reo hò của mọi người chứng kiến xung quanh. Tạ Thừa Quân vẫn nhanh tay chụp lại được những khoảnh khắc tuyệt vời nhất của cô. Chưa đến tối, tất cả những bài đăng và hình ảnh của cầu hôn của anh và cô đã lan truyền khắp các diễn đàn. Đi kèm với đó là những lời chúc phúc tốt đẹp đến đôi bạn trẻ.

Buổi tối, ba mẹ cô sang nhà ba anh ở chơi vài ngày. Còn anh và cô thì đi ăn mừng với bạn bè của cô. Bàn tiệc cũng đã được anh đặt sẵn ở nhà hàng gần trường.

Hân Vy đứng ở cửa phòng VIP, đưa mắt nhìn sang một lượt như để điểm danh: Tạ Thừa Quân + bạn gái, Tuấn Phong + Khánh Huyền, Kim Mai + bạn trai, Minh + Huỳnh Hoa, Nhật Minh, Tuấn Dương + Quỳnh Như. Hình như vẫn còn thiếu, chưa kịp suy xét thì tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.

“Alo, Hân Vy ơi, chị xin lỗi em nha, chị không đến được rồi, chị…”

Còn chưa nói xong thì lại có tiếng van xin thảm thiết của người đàn ông.

“Anh xin lỗi, sau này anh không như vậy nữa…vợ ơi”

Hàn Tuyết lại nói tiếp.

“Chị xin lỗi, chị có việc nội bộ gia đình cần giải quyết, hôm sau chị bù lại em nha”

Hân Vy còn chưa kịp trả lời thì tiếng của Nghĩa lại vang lên.

“Vợ, anh sai rồi…cô gái nóng bỏng nhất lòng anh không ai qua được em hết… đừng giận anh nữa”

Hàn Tuyết trực tiếp cúp máy khiến Hân Vy có chút sững sờ, nhưng rất nhanh cô đã nở một nụ cười, thở dài ngao ngán.

“Anh Nghĩa này cũng thật là…”

Minh Hạo thấy cô đứng đó thì liền đi đến. Anh cuối mặt xuống gần mặt cô, chất giọng trầm ẩm thủ thỉ bên tai cô.

“Em cười gì vậy?”

Hân Vy vội lắc đầu.

” Không có gì…hôm nay em có chút vui hơn thường ngày thôi”

Không đợi cô nói thêm, anh mỉm cười nhìn cô rồi hôn lên môi cô một cái. Ở phía trong phòng, con dân không ngừng kêu lên.

“Trong đây còn nhiều người lắm nha” – Khánh Huyền cười nói.

“Ai làm gì làm đi, tôi không thấy gì hết á nha” – Kim Mai cũng tiếp lời.

Hân Vy xấu hổ vội đẩy anh ra, gương mặt vốn đã hồng nay lại thêm ửng đỏ. Minh Hạo không giây phút nào rời khỏi cô, cứ như keo dán chặt vào người cô, làm cho máy đồi trẻ khác phải ngưỡng mộ.