Hân Vy ngồi trong phòng trang điểm, tim đạp nhanh không ngừng, cô đưa tay lên ngực cố hít thở thật đều.
Khánh Huyền nhìn thấy thì liền chọc cô.
” Cậu hồi hợp đến vậy à?”
Hần Vy chau mày nhìn Khánh Huyền.
“Tim mình sắp nhảy ra ngoài luôn rồi”
Kim Mai đứng bên cạnh không ngừng xuýt xoa.
” Hân Vy, cậu xinh lắm luôn á”
Hân Vy ngại ngùng mim cười.
” Cảm ơn cậu”
Quỳnh Như từ ngoài đi vào vẻ khẩn trương nói.
“Tới giờ rồi, Hân Vy”
Ngay thời khắc này, anh mặc vest em thì váy cô dâu. Minh Hạo đứng trên sân khẩu với ánh mắt kiên định nhìn về phía cánh cửa. Giờ lành đã đến, cánh cửa mở ra, Hân Vy xuất hiện với bộ váy cưới màu trắng tinh khôi được thiết kể tinh xảo càng làm nổi bật thêm vẻ đẹp dịu dàng tựa như mây như ngọc của cô. Nhìn cô cất từng bước chân đến bên mình, khóe môi anh không ngừng cong lên.
Minh Hạo chu đáo xách váy cưới lên giúp cô di chuyển được dễ dàng hơn. Đến khi cả hai đã đứng ngay chính giữa sân khấu, thì tiếng nhạc đằng sau màn hình LED vang lên. Bên trên là toàn bộ hình ảnh từ lúc anh quen biết cô đến bây giờ. Hình ảnh anh đến cổng trường để rước cô đi học về, hình ảnh anh đón cô sau kì thi Học sinh giỏi cấp tỉnh, ảnh hai người đi ăn, đi chơi, ảnh anh và cô gọi điện nhau lúc anh đi công tác, ảnh cô trong buổi lễ trưởng thành cấp 3 và mới nhất là bộ ảnh anh cầu hôn cô cùng album hình cưới sang – xịn của cả hai.
Hần Vy kinh ngạc nhìn anh.
“Anh chụp lúc nào vậy? Em không biết luôn”
Minh Hạo nhìn cô, vừa cười vừa đưa tay véo một bên má cô cưng nựng.
“Anh chụp thì làm sao em biết được, anh muốn lưu giữ khoảnh khắc hai ta bên nhau để làm tư liệu cho con cháu sau này”
Hân Vy nói không nên lời mà nhìn anh cười mãn nguyện hạnh phúc.
1 năm sau.
Hân Vy gương mặt hậm hực nhìn vào màn hình điện thoại, cô ngồi xuống ghế sopha, hai tay khoanh trước ngực, ánh mắt nhìn về phía cửa phòng tắm đang sáng đèn.
Minh Hạo vừa tắm rửa bước ra thì nhìn thấy cô ngồi ở đó. Anh chau mày hỏi.
“Em sao vậy?”
Hân Vy đưa điện thoại đến trước mặt anh rồi nói.
“Anh giải thích đi, ai đây?”
Minh Hạo có chút khó hiểu, cầm lấy điện thoại trên bàn lên xem.
“Em lấy điện thoại của anh làm gì?”
Hân Vy tức đến đỏ cả mặt, cô đứng thẳng dậy chất vấn anh.
“Anh còn không cho em kiểm tra điện thoại của anh nữa sao? Quả nhiên…chị Hàn Tuyết nói đúng, trước khi cưới là một chuyện, cưới rồi là chuyện khác”
Minh Hạo khẽ thở dài nhìn cô rồi lại nhìn vào màn hình điện thoại.
“Em nói video này à?”
” Đúng, cô gái ăn mặc sexy như vậy là ai hả? Anh…anh có người khác phải không?”
Minh Hạo không vội trả lời cô mà bật cười. Hân Vy đang tức giận thấy anh cười thì liền cau mày khó chịu hỏi.
“Anh cười cái gì?”
Minh Hạo từ từ nói.
“Vợ ơi…anh khổ quá…đây là em chứ còn ai nữa, đây là hôm tân hôn, em vì vui bị Khánh Huyền với Kim Mai ép uống rượu đến say xỉn không biết trời đất, đã vậy tối đến em còn khoe với anh bộ váy ngủ sexy Quỳnh Như tặng em, anh không cho em mặc nhưng em một mực đòi mặc cho bằng được…sau đó không tỉnh táo mà bám lấy anh hôn không ngừng, rồi lại ca hát nhảy múa trước mặt anh…anh mới quay video lại để dành xem”
Hân Vy nghe xong thì đỏ hết cả mặt, cô nói.
” Vậy sao anh không nói với em?”
“Lúc đó mới cưới nhau, anh sợ em ngại nên không nói…lúc đó em cứ bám dính lấy anh nên anh không tài nào quay được mặt của em, chỉ quay được mấy lúc em nhảy múa ở phía sau lưng em”
Hân Vy nghe đến đây thì chỉ muốn tìm cái lỗ để chui xuống. Mất mặt quá đi thôi. Cô không nói gì, xoay người lại trực tiếp leo lên giường, che chăn lên đầu nằm im một góc.
Minh Hạo nhìn dáng vẻ của cô vợ nhỏ thì liền bật cười. Anh đi đến ngồi xuống giường cạnh cô.
“Vợ”
Hân Vy nhất quyết không để lộ mặt, cô nói.
“Em mệt rồi, em đi ngủ đây”
“Em giận anh hả?”
” Không giận”
Minh Hạo nắm lấy chăn dùng lực giật tung sang một bên. Thấy vậy, cô liền nằm nghiêng sang bên khác, xoay lưng về phía anh. Minh Hạo nằm xuống, ôm lấy cô từ phía sau, anh vui đầu vào hõm cổ cô nhỏ giọng thủ thỉ bên tai cô.
” Đừng giận anh…anh thấy vợ anh dễ thương nên mới quay video để ngắm”
Hân Vy xoay người lại, mặt đối mặt với anh, cô nói.
” Lần sau anh phải nói với em đừng để giống ngày hôm nay, làm em tưởng anh có người khác, anh không còn yêu em nữa”
Minh Hạo cười nhìn cô.
” Em muon con lan sau nนa a?”
Hân Vy đỏ mặt như quả cà chua, vội nói.
” Không..không bao giờ…sau này em sẽ không chạm vào rượu bia nữa”
Nhìn dáng vẻ đáng yêu của cô, anh nhẹ nhàng hôn lê trán cô một cái rồi nói.
“Trái tim anh chỉ có một, nó đã trao cho em rồi thì không trao cho ai thêm được nữa…đời này kiếp này anh chỉ có mình em là vợ thôi”
Hân Vy mim cười hài lòng nhìn anh.
“Kiếp này đời này của em cũng chỉ nguyện lấy một mình anh làm chồng”
Bách niền giai lão
( Tram năm đồng thọ )
Đồng sàng cộng chẩm
( Chung chăn gối)