Đường Nguyên rời khỏi khu vực của giáo viên tiến tới trung tâm sửa chữa. Nơi
này hiện tại cũng có không ít alpha ở đây, đều là các alpha tới đây để sữa chữa đồ dùng hoặc là mượn phòng để học tập lắp ghép đồ công nghệ.
Trong trường cũng có một chuyên ngành về lĩnh vực kỹ thuật khoa học nên Đường Nguyên cũng không lạ gì, bỏ ngoài mấy anh mắt nhìn anh.
“Ê mày nhìn xem, kia có phải beta kia không?”
“Ò đúng rồi. Lúc nãy thấy bị thầy Cố Hàng chặn đường muốn nói chuyện. Ai biết nói chuyện bằng miệng nào.”
“Chậc, thật không ngờ tưởng rằng sẽ không ai mơ tưởng đến cậu ta thì tao có thể có cơ hội hưởng dụng thử beta này có khác biệt với các beta khác không, nhưng giờ đây các diễn đàn alpha đều điên cuồng vì cậu ta đấy.”
“Chậc kệ lũ đấy đi. Toàn là chỉ mõm ác, lên đó bình phẩm nhân cách của người khác một cách vô tội vạ, sợ rằng beta này bị các hội nhóm đó nói xấu cũng không có gì lạ”
“Haha”
Đường Nguyên đi tới quầy sữa chữa trung tâm. Xung quanh cũng có những quầy sữa chữa như này, nhưng đều có người cả rồi, tất cả đều là alpha.
“Xin chào”
“Thẻ sinh viên?”
Người nhân viên ngồi ở đằng sau tấm kính trong suốt là một nam beta. Có vẻ như là nhân viên thuộc khu sửa chữa của trường.
“Tân sinh viên beta sao? Có đủ tiền để thực hiện dịch vụ ở đây không mà tới đây?”
Người nhân viên nhìn từ trên xuống dưới Đường Nguyên. Khuôn mặt đầy vẻ khinh thường, vừa đen vừa không đẹp bằng gã như này ai biết đến từ hành tinh rác rưởi nào.
Đường Nguyên nghe vậy cũng cảm thấy hơi bị chọc giận trong lòng, bên trong nội tâm cậu là một ngàn lẻ một câu chửi nhưng bên ngoài là một bộ mặt không quan tâm sự đời.
“À, tôi tới để cấy con chíp này vào thẻ của tôi. Tôi nghe rằng là miễn phí.”
Đường Nguyên chả quan tâm gã ta lắm mà ném một con chíp lên bàn. Gã ta thấy vậy liền liếc qua thì ngạc nhiên vô cùng, đây là con chíp quyền hạn chỉ dành cho các beta quyền quý có tiền hoặc là beta được giảng viên để ý đây mà.
“Ồ, không ngờ cậu mới tới mà đã leo lên được giường của vị giảng viên nào rồi sao?”
Gã ta nhìn Đường Nguyên bằng ánh mắt tò mò. Thật sự sẽ có alpha để ý đến người này, chẳng lẽ khẩu vị kém đến vậy sao?
“Ùm, có vẻ như bị tôi hấp dẫn quá nên dâng hiến lên con chíp này cho tôi đấy”
Đường Nguyên cũng tự nhiên mà nhận lấy câu nói của gã. Giờ từ chối cũng chả được, gã ra chắc chắn sẽ không tin vì xuất sứ của con chíp này là vô cùng quý hiếm và rất đặc biệt.
“Chậc, không ngờ cậu cũng thật là giỏi đó. Chờ tôi một lát xong ngay.”
Gã ta liền cầm thẻ sinh viên của cậu lên, sau đó lấy vài dụng cụ kỳ lạ nào đó cậu không biết tên. Chỉ vài phút sau thì gã ta trả lại thẻ sinh viên cho cậu.
“Cảm ơn nhé”
Đường Nguyên cầm lấy thẻ lên, nháy mắt một cái với beta kia. Đường Nguyên rời khỏi trung tâm sửa chữa trong sự ngỡ ngàng của beta kia.
Gã ta cảm thấy Đường Nguyên thật kì lạ, gã chỉ từng nhìn thấy beta thẹn thùng ngại ngùng khi bị nhiều alpha xung quanh nhìn mình. Kể cả cách xử sự, nhưng Đường Nguyên thật là khác biệt.
“Nhìn xem, nếu như có thể xé nát vỏ bọc mạnh mẽ kia thì sẽ như thế nào? Nghĩ đến thôi đã thấy mê rồi.”
“Không tới lượt mày đâu.”
Mấy alpha gần đó ngồi trên ghế đợi chờ ngồi thảo luận với, bọn họ đúng là không có khả năng tranh giành với alpha ưu tú mà.
Đường Nguyên sau khi ra ngoài bị một đám alpha kỳ lạ nhìn. Bọn họ đứng
dưới gốc cây gần đó, đang bàn tán xầm xì gì đó không nghe rõ. Đường Nguyên thấy bọn họ thường xuyên nhìn về phía cậu.
“Hú, beta này có muốn ngủ với anh một đêm không? của anh to lắm.”
“Em trai beta này có muốn 3 người cùng một lúc không?”
“À quên, beta như cưng thì đâu có quyền được từ chối. Haha”
Đường Nguyên đang chuẩn bị bỏ qua lời nói của bọn alpha này thì dừng lại. Ánh mắt thay đổi nhìn về phía bọn họ.
“Ồ, muốn chơi tôi sao? Cái lũ chim bé như mấy anh mà đòi xứng chơi tôi? )
Đúng là lũ chim bé não phẳng chả làm được cái quái gì.”Đường Nguyên không ngại đứng đó cà khịa bọn người này. Trên mặt cậu là một vẻ mặt rất là… muốn ăn đập.
“Đ* mẹ, một tên beta như mày có thể từ chối bọn tao sao? Dù gì cũng sẽ trở thành đồ chơi của bọn tao thôi, tốt nhất nên tìm một chỗ dựa cho bản thân đi, nếu không muốn bị bọn tao chơi nát mày”
Một tên trong đó nói ra những câu từ coi thường và hạ bệ beta một cách khó chịu. Đường Nguyên nghe xong cũng không có thêm hành động gì mà nhìn gã ta một cái bình thường.
“Ò, vậy à. Tao chờ đó.”
Đường Nguyên nhanh chóng đi khỏi đây. Bọn alpha kia tưởng rằng Đường Nguyên sợ hãi nên chạy mất tiêu. Một beta có dị năng tưởng hay lắm, cũng chỉ là một thứ đồ chơi rẻ tiền.
Nhưng sao đó là một âm thanh la hét vang lên từ cái tên alpha lúc nãy nói ra những lời đáng ghét phỉ báng beta.
“Áaaaa, chim của taooooo.”