Tiếng nước nhỏ giọt ” Tí tách tí tách” ở trong nhà vệ sinh Trần Nhiên đang bị một người đàn ông lạ mặt bắt giữ .
Cánh tay Trần Nhiên bị một người lạ giữ chặt
Trên khuôn mặt trắng nõn của Trần Nhiên , có một vết xước nhỏ do va đập
Năm phút trước, Trần Nhiên vừa bước vào nhà vệ sinh. Tay cô vừa chạm vào công tắc đèn, đèn chưa kịp mở thì đột nhiên từ sau cô có một cánh tay lướt qua
Trần Nhiên quay đầu lại, sau lưng cô là bóng dáng một người đàn ông mặc đồ đen , giơ nấm đấm về phía cô
Trần Nhiên phản ứng nhanh, cơ thể cô tự động né sang một bên. Nhưng không may cô lại va phải một kệ sắt, lập tức trên khuôn mặt Trần Nhiên có một vết xước
Nhưng không gian nhà vệ sinh không lớn, rất nhanh Trần Nhiên đã bị hần ta ép vào góc tường
” Cô muốn chạy à ?”
Giọng người đàn ông mang cho người ta một cảm giác lạnh thấu xương
Trong bầu không khí đáng lẽ phải căng thẳng nhưng trên khuôn mặt Trần Nhiên lại rất bình tĩnh. Cô từ từ bước vào trong , Trần Nhiên đè ép giọng của bản thân xuống, nhỏ giọng nói với đối phương
” Anh là ai ? Anh muốn gì ?”
Hôm nay Trần Nhiên có mặt ở đây chỉ là khách, việc cô ở đây cũng chưa từng nói với ai. Cô dám chắt người này đến vì Bùi Nam Thành. Cô chắt chắn không phải vì cô, vì giết cô thì mức độ phiền phức sẽ nhiều hơn lợi ích mà đối phương nhận được
Người đàn ông lấy một sợi dây thừng nhỏ, một đầu trói lên cổ tay cô, một đầu anh ta giữ chặt
Trong khung gian tối, anh ta ngồi lên bệ bồn cầu. Ánh trăng sáng của đêm nay phản chiếu lên khuôn mặt bị che lấp bởi mủ áo của anh ta, ánh mắt anh ta sắc lạnh nhìn thẳng vào Trần Nhiên
“Bùi Thời Tứ, còn đến đây làm gì à ?”
Khoé môi anh ta nở ra một nụ cười quỷ dị, đôi tay Bùi Thời Tứ động đậy trêu đùa sợi dây thừng trong tay
” Đến xem xem người mà anh trai yêu quý của tôi thích là người như thế nào”
Bùi Thời Tứ nhìn chằm chằm vào Trần Nhiên, anh ta phát hiện từ lúc anh ta tự nói ra tên mình thì ánh mắt cô vẫn luôn nhìn về phía anh ta
” Sao vậy yêu tôi rồi à ?”
Bùi Thời Tứ đi đến sát người Trần Nhiên, khi hai người chỉ cách nhau một bước chân. Anh ta đưa tay bóp mạnh vào cổ Trần Nhiên
Nhanh chóng Trần Nhiên phản đòn , chân cô dùng một lực mạnh nhằm vào vị trí hạ bộ của anh ta đá lên
Chân của Trần Nhiên chưa chạm đến Bùi Thời Tứ đã nhanh chóng nhảy lên lùi về sau
Trần Nhiên nhìn về anh tay, cô vẫn không nói gì. Trên khuôn mặt cô là nét mặt khó nói
Bùi Thời Tứ, em trai cùng cha khác mẹ của Bùi Nam Thành, là phản diện lớn nhất của bộ truyện . Anh ta lớn lên với những cơn đòn roi của mẹ ruột, từ nhỏ anh ta luôn bị đem ra so sánh của Bùi Nam Thành từ đó khiến cho tính cách khi trưởng thành của Bùi Thời Tư rất biến thái
Ánh mắt Trần Nhiên đánh giá, quan sát anh ta . Nhận vật này là người cô đồng cảm nhất khi đọc truyện, cũng là người cô thấy yếu đuối nhất khi đọc truyện
Tay Trần Nhiên khẽ động, chỉ vài thao tác, chiếc còng trên tay Trần Nhiên đã được mở, sợ dây thừng trói trên tay cô cũng được cô tiện tay mà tháo xuổng
Nhìn hành động của Trần Nhiên, ánh mắt Bùi Thời Tứ thoáng chốc có một sự thay đổi nhỏ, khi nhận ra bản thân có chút khác thường anh ta đã nhanh chóng lấy lại ánh mắt ban đầu
Bùi Thời Tứ nở nụ cười
” Cô cũng thú vị đấy “
Trần Nhiên nhìn vào anh ta, cô cười mỉa
” Thú vị ? Thú vị cái con khỉ “
“Bụp” một hộp đựng mỹ phẩm bị Bùi Thời Tứ ném về phía bụng Trần Nhiên. Trần Nhiên đưa tay ra, cô nhanh chóng đỡ lại chiếc hộp . Chiếc hộp có trọng lượng khá lớn tuy cô đã đỡ được nhưng trên tay lại có một vết đỏ rất lớn
Trần Nhiên đưa tay ôm lấy vị trí đang bị thương. Phản ứng của cô tuy nhanh nhưng vẫn không đủ
Từ trong phòng Bùi Nam Thành nghe thấy tiếng động, anh nhanh chóng đã chạy đến trước cửa nhà vệ sinh .
Nhìn thấy Bùi Thời Tứ, ánh mắt anh thay đổi, anh bước đến đứng chẳn trước mặt Trần Nhiên
” Mày đang làm gì ở nhà tao” Ánh mắt Bùi Nam Thành đầy cảnh giác
Nhìn thấy Bùi Nam Thành , đôi mắt Bùi Thời Tứ ửng đỏ . Anh ta nhìn Bùi Nam Thành, cặp mắt đầy thù hận
” Chính tại anh, tại anh mà tôi như thế này , chính là tại anh “
Vừa nói sợi dây thừng trên tay Bùi Thời Tứ quất về phía Bùi Nam Thành . Anh không dám né, phía sau anh cô vẫn đứng đó “‘Bụp ” trên vai Bùi Nam Thành rách ra một đường
Nhìn những giọt máu chảy xuống trên chiếc áo trắng cả Bùi Nam Thành, Bùi Thời Tứ quay người bỏ đi. Anh ta biết bây giờ Bùi Nam Thành cũng có người cần bảo vệ, cũng có một điểm yếu chí mạng
Anh ta càng căm phẫn bây giờ anh lại có thêm một người quan tâm bản thân, còn anh ta thì chẳng có ai . Bước xuống tầng một Bùi Thời Tứ tình cờ đụng vào bức tường. Trên bức tường trắng lập tức hiện lên một vết đỏ lớn