Rate this post

Hôm nay là ngày thứ 3 kể từ khi Hân Vy lên nhà anh chơi, cũng tức là mùng 6 tết âm lịch.

Hôm nay cô dậy thật sớm, tranh thủ phụ dì giúp việc chuẩn bị bữa sáng. Minh Hạo đêm qua lại thức đến tối muộn xem tài liệu nên có thức trễ hơn mọi khi. Vừa bước ra khỏi phòng, anh đã đi ngay đến phòng cô, thấy cửa không khóa, anh mở cửa bước vào, không nhìn thấy cô, anh đã phần nào đoán được cô đã dậy nên nhanh chóng đi xuống lầu.

Nhìn thấy cô loay hoay ở nhà bếp, anh đi đến bên cạnh cô, tiện tay cầm luôn chén đũa trong tay cô mà đặt lên bàn.

“ Hôm nay em dậy sớm vậy, không ngủ thêm chút nữa”

Hân Vy tiếp tục bưng thức ăn ra bàn, cô nói.

“ Em không ngủ thêm được nữa nên dậy sớm”

Đến khi thức ăn đã dọn lên bàn, Hân Vy cũng ngồi vào ghế đối diện anh. Cả hai đang dùng bữa thì chuông điện thoại anh bỗng reo lên.

“ Con nghe”

Ở đầu dây bên kia, ba anh nói với giọng đầy lo lắng.

“ Công ty bên đây có chuyện rồi con, dự án tòa nhà A đang thi công thì xảy ra sự cố, con sắp xếp công việc rồi ngày mai bay sang đây với ba”

“ Con hiểu rồi, ba bình tĩnh, con sắp xếp xong sẽ bay qua ngay ạ”

Tắt điện thoại, vẻ mặt anh có chút căng thẳng. Anh đứng dậy, đi ra phòng khách gọi điện cho ai đó trông dáng vẻ vô cùng gấp gáp. Hân Vy ở trong này chỉ nghe loáng thoáng.

“ Alo, chú Triệu, ba cháu mới gọi cho cháu…chuyện ở công ty chú sắp xếp giúp cháu, mai cháu bay sang ba cháu luôn ạ…vâng, chút nữa con gửi mail sang cho thư kí…còn dự án X thì chú sắp xếp kêu Nam hay Huy gì đó làm hồ sơ rồi gửi cho con, đợi con sang đó xem tình hình ra sao rồi con báo với chú sao ạ”

Minh Hạo nghe xong điện thoại thì đi ngay lên lầu, Hân Vy biết anh đang bận việc nên cũng không làm phiền, cô quay sang nói với cô giúp việc.

“ Cô dọn thức ăn này xuống giúp con, đợi lát nữa anh Hạo xong việc, cô hâm nóng lại cho anh ấy ăn sau ạ”

Minh Hạo trở lên phòng làm việc, anh liền ngồi vào bàn, túc trực bên máy tính, khi thì gọi điện cho ai đó. Hân Vy đứng ở cửa phòng nhìn vào, sợ quấy rầy anh, cô đành quay trở về phòng, lấy cuốn luyện đề toán ra làm.

Ở bên nhà Huỳnh Hoa.

Theo như mọi chuyện đã sắp xếp, sáng hôm đó, ba mẹ Minh đã đến nhà của Huỳnh Hoa.

Huỳnh Hoa vừa bước ra khỏi nhà để đi làm thì nhìn thấy ba mẹ Minh và Minh đứng ở trước cửa nhà khiến cô có chút ngạc nhiên. Mãi cho đến khi mẹ cô đi ra, nhìn thấy con gái đứng thẩn người ở một chổ, bà lên tiếng.

“ Sao đứng ở đó vậy con”

Không nghe cô trả lời, bà đi đến thì nhìn thấy gia đình Minh, bà vội vỗ nhẹ vào bàn tay cô, sau đó đi nhanh đến mở cửa.

“ Mời vào trong”

Mẹ anh nhìn mẹ cô trong lòng dâng lên chút thương cảm, bà bước đến nắm tay mẹ cô.

“ Lâu rồi không gặp chị”

Mẹ cô vỗ nhẹ lên tay mẹ anh, nén sự buồn tủi vào trong mà nói.

“ Anh chị và cháu vẫn khỏe chứ, cũng mấy năm rồi không gặp”

“ Em và gia đình vẫn khỏe” – mẹ anh đáp.

Ba anh nói.

“ Anh ở trong nhà phải không chị”

“ Ông ấy ở trong nhà, mời mọi người vào trong nhà nói chuyện”

Ba mẹ anh đi theo phía sau mẹ cô vào trong, Huỳnh Hoa và anh vẫn đứng đó. Huỳnh Hoa có chút khó hiểu nhìn anh.

“ Ba mẹ cậu đến đây làm gì vậy?”

Minh nắm lấy hai bàn tay cô xoa xoa.

“ Ba mẹ anh đến để xin phép ba mẹ em, hỏi chuyện cưới xin cho hai đứa mình”

Huỳnh Hoa nghe xong thì không kìm được, cô đánh vào bả vai anh một cái rõ đau.

“ Tôi đã nói rồi, cậu không hiểu sao…tôi không muốn có người chồng trẻ trâu, nhây như cậu”

Minh xoa xoa vai mình, anh nói.

“ Thôi mà, anh sẽ thay đổi, em muốn sao anh cũng chịu hết, em đừng lạnh lùng với anh nữa, có được không?”

Huỳnh Hoa không nói, cô liếc anh một cái rồi trở vào trong nhà.

Ba anh nhìn thấy dáng vẻ tiều tụy của ba cô ngồi ở bàn trà nhỏ trước nhà mà xúc động.

“ Anh Ninh, tôi là Quang đây…anh nhớ tôi không?”

Ba cô nghe tiếng nói thì xoay người lại nhìn, ông như không tin vào mắt mình.

“ Quang à…ôi trời ơi, lâu rồi không gặp”

Ba anh ngồi xuống cạnh ba cô, tay khoác lên vai ông, vô cùng thân thiết mà trò chuyện.

“ Kể từ khi nhà anh xảy ra chuyện, tôi cho người đi dò hỏi mà không có tin tức gì về anh cả, mới hôm qua tôi mới biết con gái anh làm ở công ty tôi nên mạo muội xin địa chỉ đến đây thăm anh chị và cháu”

Mẹ anh đặt túi quà lên bàn rồi nói.

“ Vợ chồng em có mang chút quà biếu anh chị dùng lấy thảo”

Mẹ cô rót nước trà vào ly, vừa nói.

“ Mọi người tới đây là quý lắm rồi, không cần quà cáp làm gì cho tốn kém”

Nhìn thấy cô và anh bước vào, ba anh vội giới thiệu.

“ Đây là Minh, con trai tôi, bạn học cấp 3 với con gái anh đó”

Ba cô nheo mắt nhìn về phía Minh, Minh cúi đầu lễ phép thưa.

“ Con chào chú, con chào cô ạ”

Ba cô cười nói, bên trong có chút hổ thẹn.

“ Chà, hai đứa là bạn học sao…anh xem, tôi tối ngày lo việc ở công ty ít khi quan tâm con bé nên bạn bè nó tôi cũng chẳng biết gì”

Ba anh lại nói.

“ Không sao…tôi cũng mới biết chuyện này cách đây không lâu…haha”

Nói rồi, ba anh có phần e dè, ông nghiêm túc từ tốn trình bày.

“ Hôm nay, trước đến là để thăm anh chị và cháu, sau là muốn hỏi cưới con bé Huỳnh Hoa cho con trai của tôi”

Ba cô cũng không ngạc nhiên lắm vì đêm qua mẹ cô đã kể hết mọi chuyện với ông. Ba cô chặc lưỡi rồi nói.

“ Tôi cũng có nghe con bé nói, tôi không có ý muốn áp đặt con cái, con bé muốn lấy ai thì tôi cũng sẽ ủng hộ hết mình chỉ quan trọng ở quyết định của con bé”

Mẹ anh lại quay sang nhìn cô, bà nói.

“ Ý của con thế nào? Con cứ nói thật với cô chú đừng có ngại nha con”

Huỳnh Hoa trong phút chốc chưa có được câu trả lời, cô nhìn sang mẹ rồi lại nhìn ba mình, ba cô khẽ gật đầu nhìn cô. Huỳnh Hoa hiểu ý ba, nên hít một hơi thật sâu, cô nói.

“ Chuyện của con với Minh là chuyện ngoài ý muốn, con vẫn chưa sẵn sàng để kết hôn, nếu như Minh thật lòng thương con, có thể đợi con thêm 3 năm nữa, đợi con lo cho gia đình được chu toàn khi đó con sẽ bằng lòng nguyện ý lấy Minh làm chồng…con mong cô chú hiểu cho con”

Ba anh nghe xong thì rất hài lòng, ông nói.

“ Anh Ninh quả thật có phước, có được cô con gái hiểu chuyện như vậy…thôi thì cứ nghe theo cháu, chú cũng muốn xem thử con trai chú có thực sự quyết tâm lấy cháu hay không, hãy để thời gian thử thách tình yêu nó dành cho cháu…chú tôn trọng sự quyết định của cháu”

Minh với sự chân thành, anh nắm lấy tay cô, anh kiên quyết nói.

“ Dù cho 3 năm hay 10 năm, anh cũng sẽ đợi em, cả đời này anh không lấy ai khác ngoài em Huỳnh Hoa à”

Huỳnh Hoa có chút xấu hổ, gương mặt cô hơi ửng đỏ nhìn anh không đáp.

Ở nhà Minh Hạo.

Đến tầm trưa, Minh Hạo cũng đã làm xong việc. Anh chợt nhớ ra điều gì đó nên vội chạy ra bên ngoài tìm cô. Nhìn thấy cô ngồi làm bài tập ở trong phòng, anh thở phào nhẹ nhõm, vội bước vào trong.

Hân Vy nghe tiếng bước chân nên xoay đầu lại nhìn.

“ Anh xong việc rồi à, để em kêu dì hâm nóng thức ăn lại nha”

Hân Vy định rời đi thì bị anh nắm chặt lấy bàn tay, anh kéo cô ngồi xuống giường cùng với mình. Anh nói.

“ Công ty ở bên Nhật xảy ra chút chuyện, ngày mai anh sẽ bay sang đó một chuyến…anh không thể đưa em về được, anh có nhờ cậu Huy chở em về”

Hân Vy nhìn anh mỉm cười.

“ Em tự về cũng được mà, anh đừng lo quá, công việc của anh quan trọng”

“ Anh xin lỗi, chưa đưa em đi chơi thì anh lại đi nữa rồi”

“ Không sao, lần khác mình đi sau cũng được…để em thu dọn hành lí giúp anh nha”

“ Ừm”

Nói rồi, cả hai cùng sang phòng anh, anh lấy quần áo trong tủ và một số đồ dùng cần thiết khác để sang một bên rồi cùng cô gấp gọn bỏ vào vali.