Rate this post

Kể từ sau khi cô nói muốn có con thì y như rằng, mỗi đêm anh đều cố gắng hoàn thành “nghĩa vụ” để đáp ứng nguyện vọng của cô.

Ngày qua ngày, một tháng nữa lại trôi qua.

Tuy đã kết hôn, nhưng sau đó cô vẫn quyết định đi làm, và hiện là nhân viên cho một công ty về mảng truyền thông sự kiện lớn nhất thành phố.

Ở văn phòng công ty.

Hân Vy đang tập trung làm việc trên máy vi tính thì một nhân viên nữ bước đến, nói nhỏ vào tai cô.

” Hân Vy”

Nghe tiếng gọi, cô ngước lên nhìn nữ đồng nghiệp với gương mặt lo lắng.

“Sao vậy chị?”

Nữ đồng nghiệp hơi cúi người xuống, nhỏ giọng nói.

” Em có đem theo băng vệ sinh không? Chị quên đem mất rồi”

Hân Vy vội quay sang túi xách của mình, lấy ra một bịt khăn giấy nhỏ đưa cho cô.

” Em để trong này, chị dùng đi ạ”

Nữ đồng nghiệp cầm lấy, gương mặt từ cầu cứu chuyển sang rạng rỡ hơn.

‘May quá…cảm ơn em nha”‘ Dạ” – Hân Vy mỉm cười đáp lại.

Đợi đến khi nữ đồng nghiệp đi rồi Hân Vy mới chợt nhớ ra một chuyện. Cô nhìn tờ lịch để trên bàn rồi lẩm nhẩm.

‘Hình như trễ cũng một tuần rồi nhỉ…hay là…không không…chắc không phải đâu..”

Cô vừa nói vừa lắc đầu, rồi lại tiếp tục vào công việc đang dở dang của mình.

Tối hôm đó.

Ở nhà.

Hân Vy vừa đi làm về thì bắt gặp ba anh đang ngồi uống trà với bà Xuân và Minh Anh. Còn anh thì ngồi ở phía đối diện. Cô bước vào trong, lịch sự chào hỏi.

” Thưa ba, con mới về…thưa cô mới qua chơi, chào cô Minh Anh”Ba anh cười hiền hậu nói.Ừm…đi làm mệt không con”

Hân Vy mỉm cười lắc đầu, vui vẻ nói.

‘ Dạ không ạ…à đây…con có mua thêm hộp yến sào cho ba nữa, con cất vô tủ để sáng mai con chưng cho ba ăn nha

Ba anh nhìn cô hài lòng nói.

Được rồi, cảm ơn con…lên phòng thay đồ nghỉ ngơi đi rồi chút xuống ăn cơm”

Minh Hạo bước đến cầm hộp yến sào từ tay cô rồi nói.

Để anh cất cho, em lên phòng đi”

” Ừm” – Cô vùa định xoay người rời đi thì bà Xuân đột nhiên lên tiếng.

‘Con dâu kiểu gì mà không biết lo com nước cho gia đình, lại hay đi sớm về muộn thế này…hơi zzzz…anh hai cũng chiều con dâu dữ ha

Minh Anh cũng tiếp lời.

‘Con thấy nếu đã lấy chồng rồi thì nên chăm sóc chồng và gia đình chồng thật chu toàn mới phải”

Bà Xuân nhìn sang Minh Anh rồi lại nhìn ba anh, giọng nói có chút đanh đá.

” Anh hai xem, con bé Minh Anh này hiểu chuyện chưa kìa…chứ ai như ai kia…đã không biết lo được cho chồng, cho cha chồng thì mau chóng sinh con đẻ cái đi, để có người nối dõi tông đường nhà họ Trần nữa chứ”

Hân Vy lúc này dường như không giữ được bình tĩnh, cô muốn bước lên nhưng anh đã kịp nắm tay cô lại. Anh đứng trước mặt cô, lạnh giọng nhìn nói với bà Xuân.

” Có lo được hay không tự cháu và ba cháu biết, cô không ở cùng thì làm sao mà biết được…với lại chuyện sinh con nối dõi bọn cháu tự có kế hoạch, không cần cô phải bận tâm”

Ba anh không thể ngồi im được nữa, ông cau mày nói.

‘ Thôi được rồi…em bớt bớt cái tính đó lại dùm anh, hai đứa nó mới lấy nhau cứ từ từ, anh không gấp thì em gấp làm gì”

Bà Xuân muốn cãi lại thì Minh Anh ngồi bên cạnh đã vội ngăn lại. Cảm nhận được bầu không khí không ổn, cô ta giả vờ cười nói để xoa dịu tình hình.

‘Chuyện này mình nói sau đi ạ, Hân Vy cô đi thay đồ đi rồi xuống dùng cơm, cả nhà đang đợi cô thôi đó”

Hân Vy nhìn sang cô ta một cái rồi lại nhìn anh. Minh Hạo không nói gì, anh trực tiếp xoay người, kéo tay cô cùng đi lên lầu.

Ở phòng riêng.

Minh Hạo đẩy mạnh cửa bước vào, gương mặt đầy vẻ tức giận như muốn đánh nhau, đôi mắt đỏ ngầu nhìn về phía cửa sổ, hai tay chống nạnh bên hông như bức tượng.

Hân Vy bước đến trước mặt anh, sau đó nhẹ nhàng luồn tay ra sau lưng mà ôm anh. Đầu cô áp vào lòng ngực săn chắc của anh, giọng điệu nhẹ nhàng có chút nũng nịu.

” Anh đừng tức giận, em sợ đó”Minh Hạo nhìn thấy hành động đáng yêu của cô thì cơ mặt cũng dần giãn ra, anh đưa tay xoa xoa đầu cô rồi nói.

” Anh xin lỗi, để em phải nghe mấy lời đó”

Hân Vy vội lắc đầu, cô ngửa mặt lên nhìn anh, nở một nụ cười như thể không có chuyện gì cho anh xem.

‘ Anh không có lỗi, tại em không bịt tay lại sớm thôi”

Minh Hạo nghe cô nói xong thì bật cười, anh đánh nhẹ vào chóp mũi của cô mà nói.

Em còn biết nói giỡn nữa à?”

Hân Vy thôi buông anh ra, cô đứng thẳng người lại rồi nói.

Em không sao, em biết cô không thích em, em cũng không thể làm cho cô thích em trong một khoảng thời gian ngắn được nhưng mà em muốn dùng thời gian để chứng minh với cô là em yêu anh thật lòng chứ không vì gia sản của nhà anh”

Minh Hạo đưa tay véo nhẹ một bên má của cô, trêu ghẹo nói.

” Vợ anh nói hay lắm”

Hân Vy hơi nhăn mặt, cô đánh nhẹ lên cánh tay anh.

” Đau em”

Minh Hạo buông tay xuống, anh không nói mà cứ thế bế cô lên.” Để anh tắm cho em”

Hân Vy bất giác đỏ mặt, lắc đầu từ chối.

” Thôi…em tự tắm được, ba còn đang đợi dùng cơm nữa”

Minh Hạo mỉm cười nhìn cô rồi nói.

Sẽ nhanh thôi”

Hân Vy vẫn kiên quyết giẫy giụa, cô đánh vào vai anh.

‘Khôngggg…em không muốn”