Sáng hôm sau.
Tranh thủ ngày cuối tuần, Hân Vy liền bắt tay vào tổng vệ sinh dọn dẹp nhà cửa. Nên từ sáng, cô đã dậy rất sớm để chuẩn bị. Minh Hạo nhìn sang phần giường bên cạnh không thấy cô thì liền đưa tay tìm chiếc điện thoại ở đầu giường lên xem.
Mới hơn 5 giờ sáng, anh cố ngồi dậy, đôi mắt vẫn ngoan cố nhắm chặt không chịu mở. Anh đưa tay lên dụi dụi mấy cái rồi đưa mắt nhìn về phía cửa phòng tắm. Hình như cô không ở trong đó.
Ở dưới phòng khách, cô đang lau dọn bàn ghế thì nhìn thấy anh từ phía cầu thang bước xuống. Hân Vy vội đứng dậy, đi đến chổ anh. Cô nhỏ giọng nói.
“ Anh ngủ thêm đi, trời còn sớm lắm”
Minh Hạo cau mày nhìn cô từ trên xuống rồi than thở.
“ Nhà không có người làm hả em, cứ để cho họ làm, còn nếu em muốn phụ giúp một tay thì để trời sáng sáng chút rồi làm, cuối tuần tranh thủ ngủ thêm tí cho có sức”
Hân Vy nhìn anh rồi nói.
“ Em ngủ không được nên dậy sớm tranh thủ dọn dẹp một chút, coi như vận động tập thể dục cũng tốt mà”
Minh Hạo không nói thêm, anh đưa tay xoa đầu cô rồi đi thẳng vào nhà vệ
sinh ở dưới lầu.
7 giờ hơn.Cả nhà ba người, ba anh, anh và cô đã ngồi yên vị ở bàn ăn để dùng bữa sáng. Chợt tiếng chuông điện thoại vang lên, anh nhanh chóng nhấc máy.
‘Tôi nghe, được, tôi tới liền”
Vừa cúp máy, ba anh liền hỏi.
“ Sao vậy con?”
“ Ở công ty có chút hồ sơ cần con ký, con đi luôn nha ba”“Ừm đi đi”
Nói xong, anh liền quay sang cô, dịu dàng nói.
“ Anh đi nha vợ”
“ Để em tiễn anh ra cổng” – Cô vừa định đứng lên thì anh đã ấn hai vai cô ngồi xuống ghế.’Không cần đâu, em cứ ăn sáng đi”
Nói rồi, anh vội đi lên lầu thay đồ rồi nhanh chóng lái xe rời đi.
Ba anh nhìn cô rồi nói.
“ Nay con có lịch trình gì không?”
‘Dạ không ạ, chút nữa ăn xong con sửa lại mấy bản kế hoạch thôi ba ạ”
“ Ừm, chút nữa ba qua nhà bác Tư uống trà đánh cờ chút”
* Dạ con biết rồi ạ
Cứ như vậy, sau khi dùng xong bữa sáng, ba anh thì sang nhà bác Tư, trong nhà bây giờ trong nhà chỉ còn mình cô. Hân Vy ngồi ở bàn làm việc chăm chú xem lại bản kế hoạch, ánh mắt cô chợt lia qua sắp lịch để bàn, cô lẩm nhẩm.
“ Tuần rồi, nay…ừm gần hai tuần rồi mình chưa có, hay là…
Chỉ vừa mới nghĩ trong đầu mà tim cô chợt đập nhanh liên hồi. Cô đi đến bên túi xách, lấy ra một hộp que thử thai rồi nhanh chóng vào nhà vệ sinh. Một lúc sau, cô cố giữ bình tĩnh, chầm chầm nhìn vạch đỏ nổi lên, một phút…hai phút… ba phút lại trôi qua, kết quả cũng chỉ là một vạch. Hân Vy khẽ thở dài, trong lòng có chút tiếc nuối.
Cô trở ra bàn làm việc rồi như nghĩ ngợi gì đó, cô quyết định lấy quần áo đi trở lại vào phòng tắm.
Một tiếng sau.
Chiếc xe taxi chở cô dừng trước một bệnh viện lớn, Hân Vy dưới sự hướng dẫn của y tá, nhanh chóng đi đến phòng khám của khoa sản. Đứng trước cửa phòng khám, cô cố hít một hơi thật sâu rồi đẩy cửa bước vào.
Chỉ thấy sau đó, Hân Vy thẩn thờ cầm tờ giấy kết quả trên tay, bước ra khỏi phòng khám. Đúng lúc đó, Minh Anh không biết từ đâu, vừa hay bắt gặp cô bước ra từ của phòng khám khoa sản. Trong lòng có chút hiếu kỳ, Minh Anh đợi cô rời đi thì liền đi đến phòng khám, đẩy cửa bước vào trong.
Vị bác sĩ nam có chút bất ngờ, vội nói.
“ Cô ra ngoài đợi y tá đọc tên thì hãy vào”
Minh Anh giả vờ nói.
“ Tôi không phải bệnh nhân, tôi là người nhà của cô bệnh nhân khi nãy, cô Hân Vy a”
“ Có việc gì không?” – Vị bác sĩ hỏi.
“ Cô Hân Vy bị sau vậy ạ, tôi thấy cô ấy có chút không vui, nên mạo mụi vào đây hỏi bác sĩ”
“ Cô là gì của cô Hân Vy?” – Nam bác sĩ nghi hoặc hỏi.
“ Tôi là chị gái của cô ấy, mấy ngày nay thấy con bé cứ buồn rầu, nay lại lén lút đến bệnh viện, tôi sợ con bé bị gì, mong bác sĩ thông cảm cho tôi biết bệnh tình của Hân Vy” – Cô ta giả vờ bịa chuyện nói.
“ Cô ấy bị lạc nội mạc tử cung, đây là một trong nhiều nguyên nhân gây vô sinh ở nữ giới. Là một tình trạng lành tính ảnh hưởng đến phụ nữ trong độ tuổi sinh sản. Loại bệnh này không có biểu hiện triệu chứng cụ thể, tuy nhiên sẽ thường gặp các vấn đề như đau quá mức khi trong kỳ kinh nguyệt, chu kỳ không đều,..bệnh này có thể dùng một số loại thuốc nhưng còn tùy vào thể trạng của từng người mà hiệu quả phục hồi là cao hay thấp, tuy nhiên tỷ lệ mang thai vẫn là rất thấp…cả nhà nên chsu ý và quan tâm đến cô ấy nhiều hơn, đừng để cô ấy quá kích động ảnh hưởng đến việc điều trị và phục hồi”
“ Vâng cảm ơn bác sĩ ạ”
Minh Anh trở ra ngoài thì liền lộ bộ mặt thật, cô ta nhếch khóe môi cười nói.
“ Có lẽ ông trời đang giúp mình đây”
Ở khung cảnh khác.
Hân Vy vừa trở về nhà thì đã nhìn thấy ba anh và anh đã ngồi ở phòng khách, cô cố nở một nụ cười chào.
“ Thưa ba con mới về”
Ba anh hỏi.
“ Con lên công ty hả con”
“ Dạ, công ty có chút việc đột xuất ạ”
Nói xong cô liền xoay người đi trở lên phòng.
Bước vào căn phòng, cảm xúc nặng trĩu dồn nén nơi khóe mắt, nước mắt cứ thi nhau rơi xuống, cô cố nắm chặt tay mình lại để giữ bình tĩnh nhưng không được. Anh bất ngờ đẩy cửa đi vào, nhìn thấy cô ngồi ở một góc trong phòng, anh lo lắng hỏi.
“ Em sao vậy? Sao lại khóc? Hả, nói anh nghe”
Hân Vy không đáp lại anh, cô dang tay ôm lấy anh rồi khóc lớn. Nhìn thấy cô thút thít nấp trong ngực mình, anh dịu dàng xoa đầu cô, vỗ về an ủi.
“
‘Không sao, có anh đây rồi”
Mãi một lúc sau, tâm trạng dần dịu đi, cô mới buông anh ra. Minh Hạo đưa tay lau nước mắt ở khóe mi của cô, ánh mắt đau lòng nhìn cô.
“ Chuyện công việc không phải lúc nào cũng suôn sẻ, nếu em cảm thấy áp lực thì đừng làm nữa, ở nhà chỉ việc làm vợ anh là được rồi, cho dù em không đi làm anh vẫn đảm bào lo cho em đầy đủ”
Hân Vy đưa đôi mắt long lanh, ngấn nước mắt đỏ hoe nhìn người đàn ông trước mặt, cô cố mỉm cười nói.
“ Em biết rồi, để em thay đồ rồi em nấu cơm trưa nha”
“ Ừm” – Nói rồi, anh đi xuống phòng khách, còn cô thì vẫn bần thần ngồi ở một góc, cô cố lấy lại trạng thái hàng ngày, đưa tay lau đi nước mắt.