Rate this post

Chợt tim cậu đập nhanh một nhịp. Cậu cảm giác lòng bàn tay lạnh toát.

Tưởng rằng mình đang bị Phi Quân trêu ghẹo, cậu bật cười rồi vỗ vai hắn: “Không cần bắt chước fan của tôi đâu.”

“Suýt nữa tôi còn tưởng anh đang tỏ tình với tôi đấy.”

Phi Quân nghe vậy trong lòng hụt hẫng.

Tỏ tình thất bại mất rồi.

Tuy trong lòng Chúc Nghi có dao động, nhưng cậu không có gan để nghĩ rằng câu nói kia là thật. Cậu không muốn dính vào trai thẳng và Bi, chỉ chuốc khổ vào người mà thôi.

Chúc Nghi hoàn toàn không để tâm đến lời nói của Phi Quân.

Sau pha tỏ tình thất bại, Phi Quân đã băn khoăn mấy đêm vì làm thế nào cậu mới hiểu được là anh thật lòng. Anh biết, có lẽ sau lần chia tay với người yêu cũ, cậu không dễ dàng tin anh có tình cảm với cậu.

Vừa khéo mấy hôm nay không có lịch trình, Phi Quân muốn gặp mặt cậu cũng không thể.

Phi Long nhìn thấy Phi Quân đáng đờ đẫn ngồi bên bệ cửa sổ, ánh mắt cậu ta nhìn xuống ly cafe đã nguội ngắt từ lâu mà ông anh vẫn không để tâm tới. Phi Long nhếch môi, ánh mắt soi mói từ trên xuống dưới ông anh: “Nhìn cái mặt kìa, thất tình rồi phải hông?”

Phi Quân liếc nhìn Phi Long, giằng ly cafe lên bàn: “Nói nhảm gì đó?”

“Ồ…” Phi Long xáp qua: “Chậc chậc, người ta có đen tình đỏ bạc. Anh tuy thất tình nhưng bù lại thì có hàng ngon tới.”

“Hàng gì?” Phi Quân hỏi.

“Ha ha, thiết kế váy cưới. Sắp tới trong giới giải trí có một đám cưới thế kỷ của Lân Tuấn đó.”

Phi Quân nhíu mày, nhớ tới người đàn ông nói chuyện điện thoại mình đã gặp ở nhà vệ sinh rạp chiếu phim. Phi Quân liếc cậu em mình: “Chậc, mày nhận lời mời? Tao có chưa có đồng ý nha.”

Phi Long nhún vai, thở dài thể hiện sự bất lực: “Chịu thôi, trong giới ai chả biết ông anh bí ẩn của em là nhà thiết kế thời trang nổi tiếng. Sao? Kèo này thơm đấy, tiền không đấy.”

“Từ chối đi. Tao không thích.”

Phi Long ngạc nhiên. Phải biết cái câu “tôi không thích” hiếm khi nào anh hai hắn nói ra lắm, trừ khi người đó có thâm cừu đại hận gì đó với Phi Quân thì hắn mới từ chối thẳng mặt như thế. Phi Long nhìn anh một lượt từ trên xuống dưới.

“Từ chối thật à? Anh không nghĩ kỹ lại chút xíu nào sao? Tiền đó, anh định ném tiền qua cửa sổ à?”

Phi Quân nhếch môi, cười khẩy: “Thế bây nhìn tao xem tao có giống người thiếu tiền không?”

Không hề giống!

Phi Long thở dài: “Oke, để em từ chối.”

Không bao lâu sau, Chúc Nghi gọi cho Phi Quân, cả hai sẽ đi quay MV cùng một nhóm drag queen.

Phi Quân biết nhóm drag queen này, là bạn của Chúc Nghi. Ngày trước từng có rất nhiều tin đồn nói rằng cậu sẽ chuyển giới nhưng Chúc Nghi đã khẳng định cậu có thể mặc đồ nữ nhưng sẽ không bao giờ chuyển giới. Dĩ nhiên có rất nhiều người không tin lời cậu nói, nhưng Phi Quân lại tin. Hay nói đúng hơn cậu nói gì anh đều tin.

Lần quay MV này phiên bản parody của Barbie. Cậu cũng có góp giọng hát mình trong đó. Đây là lần đầu tiên cậu mặc quần áo nữ có màu hồng, lại còn đội tóc màu vàng kim, hóa thân thành một cô nàng Barbie xinh đẹp. Phi Quân nuốt khan, muốn chạm vào người này quá.

Vốn Phi Quân là cameraman của Chúc Nghi nên không cần phải phụ giúp đoàn quay một tay, nhưng với bản tính của Phi Quân, anh nhìn người ta lúi cúi làm một mình cảm thấy ứa gan vô cùng, cuối cùng cũng lao vào giúp một tay.

Trong giờ nghỉ trưa, Chúc Nghi ngậm ống hút, bưng trái dừa Phi Quân đã mua để sẵn và nhìn anh ta đang bận bịu phụ đội ánh sáng dàn dừng đèn đuốc. Một drag queen đội tóc giả vàng kim ngắn, váy hồng đon đả đi tới, buông lời trêu ghẹo: “Khi nào hai người chính thức công khai đây?”

Chúc Nghi khó hiểu: “Ai?”

Đối phương hất cằm về phía Phi Quân: “Cưng với hắn.”

Chúc Nghi không hiểu bản thân mình với Phi Quân có gian tình gì để người ta hiểu lầm như thế này. Cậu nhanh chóng giải thích: “Đừng hiểu lầm. Anh ta có người yêu rồi.” Chúc Nghi ngẫm nghĩ một lát rồi nói tiếp: “Người yêu là nữ.”

“Thật ư? Chị không tin.” Đối phương chọt chọt ngón tay vô vai cậu: “Cưng đừng hòng qua mắt chị. Cưng thử đi hỏi hết các chị em ở đây coi, ánh mắt ổng nhìn em dạt dào tình cảm lắm. Mà ánh mắt đó chỉ có người đang yêu mới nhìn thế thôi.”

Chúc Nghi nhún vai: “Sự thật đó. Chính miệng anh ta nói mà.”

“Ôi trời ơi, không lẽ là định bắt cá hai tay?”

“Người ta không có hành động vào vồ vập như muốn cưa cẩm tui cả. Bà đừng có suy bụng ta ra bụng người.”

“Xớ! Chị chờ có ngày cưng bị quật nè. Xớ!”

Chúc Nghi bĩu môi, dường như không muốn phản biện lời của đối phương.

Làm gì có cái ngày ấy khi anh ta vốn là trai thẳng.

Mà trai thẳng thì cậu không bao giờ đụng tới.

Chúc Nghi hạ mi mắt, nghĩ thầm, nếu Phi Quân thực sự đang muốn hai chân đạp hai thuyền thì nên bóp chết mần non đang nảy sinh này sớm.

Phía bên kia, Phi Quân đã phát hiện ra vẻ mặt bất thường của cậu. Anh ta nghi hoặc, ai chọc ghẹo đóa hồng nhỏ của anh rồi.

Tuy một MV dài hơn 3 phút mà cả ekip phải quay 4 ngày mới xong. Một phần là di chuyển thay đổi địa điểm, phần còn lại là phải quay đi quay lại mấy động tác nhảy, rồi phải thay đồ liên tục. Chúc Nghi đếm tổng cộng hiện tại cậu đã thay 6 bộ đồ rồi. Chúc Nghi mệt bở hơi tai, nằm ườn trên ghế nghỉ.

Phi Quân mang một trái dừa ướp lạnh đến cho cậu. Được cameraman tiếp tế nước mát, Chúc Nghi cười thích thú đến độ hai mắt nhíp lại. Phi Quân dặn cậu chợp mắt nghỉ ngơi đi, rồi lại đến phụ đội ánh sáng. Chúc Nghi không nhìn ra điểm nào bất thường cả, bất giác lại hoang mang, nghi ngờ lời nói của cô bạn drag queen kia. Nhưng rõ ràng hai hôm nay Phi Quân không có dấu hiệu bất thường, có lẽ là do cậu nghĩ quá nhiều rồi.

Phi Quân lén dùng khóe mắt quan sát biểu hiện của Chúc Nghi. Thấy cậu hoang mang thoáng chốc rồi lại thôi, sau đó nhắm mắt nghỉ ngơi thì anh khẽ thở phào một cái. Có lẽ… anh đã thoát khỏi sự nghi ngờ của Chúc Nghi rồi.

Giác quan thứ sáu của anh lúc nào cũng mạnh, cũng đúng cả. Ngày hôm đó, anh phát hiện ra biểu hiện đáng ngờ của Chúc Nghi, là sau khi nói chuyện với cô bạn drag queen kia thì Chúc Nghi luôn có hành động soi mói với anh. Đoán chắc Chúc Nghi đang nghi ngờ anh điều gì đó nên tâm lý tự động sinh ra cảm giác bài xích. Dù không rõ Chúc Nghi đang nghi ngờ anh cái gì nhưng Phi Quân vẫn cố gắng tỏ vẻ đoan chính, ánh mắt chính trực, không còn nhìn cậu dạt dào tình cảm nữa. Nhờ vậy mới làm cho Chúc Nghi thôi nghi ngờ.

Có vẻ tình cũ để lại cho cậu một bóng ma quá lớn, khiến cậu khó có thể mở lòng lần nữa.

Sau khi set up ánh sáng xong, cả ekip sẽ nghỉ ngơi 15 phút rồi tiếp tục làm việc. Phi Quân vừa tìm chỗ ngồi thì điện thoại có chuông tin nhắn.

[Thằng em trời đánh]: Anh, bên ekip Lân Tuấn vừa nhắn tin sang, năn nỉ anh thiết kế váy cưới cho họ nữa kìa. Em phải trả lời sao đây?

Họ đồng ý nâng giá lên gấp hai nữa đó.

Ngón tay vừa nhập “từ chối” thì bỗng Phi Quân dừng lại. Anh ngẩng đầu lên nhìn Chúc Nghi đã ngủ khò khò phía đối diện. Nếu như anh và cậu thành đôi, chắc chắn đồ cưới của hai người sẽ do chính tay anh và cậu cùng nhau thiết kế. Khi đó, đồ cưới của anh và cậu sẽ càng đẹp hơn, càng lộng lẫy hơn so với những người khác.

Có lẽ sau này đám cưới của anh và cậu còn hơn cả đám cưới của Lân Tuấn nữa.

Hiện giờ Phi Quân vẫn không biết Lân Tuấn chính là tình cũ của Chúc Nghi, chỉ đơn thuần nghĩ rằng thiết kế váy cưới mà thôi, thôi thì làm để có “kinh nghiệm” cho đám cưới của mình vậy.

Thế là Phi Quân xóa hai từ “từ chối” đi.

[Ryann]: Bảo họ tao sẽ nhận.

[Thằng em trời đánh]: Cam xa ha ni ta!!! Yêu anh hai!!!

[Ryann]: Cút!

[Thằng em trời đánh]: Mà anh đang ở đâu vậy? Sao em tới công ty mà không thấy anh?

[Ryaan]: Đã gửi một ảnh.

[Ryann]: Đi quay, hê hê hê.

Phi Quân chụp một tấm selfie rồi gửi sang cho Phi Long.

[Thằng em trời đánh]: !!!

[Thằng em trời đánh]: Đouma trời sắp mưa! Hoàng tử nay chịu xuất hành tái hòa nhập cộng đồng! Ôi anh ơi, nhà mình thiếu đủ thứ chứ riêng tiền thì không thiếu, anh đội nắng đi làm chi cho cực nhọc thế. Ôi coi kìa, da dẻ đen sạn rồi, lại còn có quần thâm nữa. Đáng thương quá…

[Ryanm] đã chặn [Thằng em trời đánh]

Phi Long: “…”

Dạo gần đây trên mạng rần rần chuyện đám cưới của Lân Tuấn và cô ca sĩ hải ngoại Kara. Điều đặc biệt ở đây là hoàng tử giới thiết kế thời trang sẽ đích thân thiết kế áo cưới cho cặp đôi. Cư dân mạng hóng hớt xem lần này hoàng tử có xuất hiện trong đám cưới đó không. Có người cười nhạo nói rằng cho dù hoàng tử có đứng trước mặt họ thì chắc gì họ đã nhận ra.

Quả nhiên là vậy, Phi Quân đứng trước mặt Chúc Nghi mà cậu có nhận ra đây chính là hoàng tử nổi tiếng trong giới thiết kế đâu. Cậu nhìn chăm chăm bài viết tâng bốc mối tình ngọt ngào của cặp đôi nổi tiếng mà bĩu môi một cái: “Toàn là đồ giả tạo.”

Phi Quân nghe vậy nhìn qua. Chúc Nghi nhận ra mình vừa thất thố, chỉ bĩu môi mà không nói gì nữa. Phi Quân thấy vậy dò hỏi: “Sao vậy? Em trong đội anti Lân Tuấn hả?”

“Không hẳn vậy.” Chúc Nghi bây giờ đã bình tâm lại rồi. Cậu cười khẽ: “Ông này cũng có nhiều phốt mà. Tôi nhắc lại mấy câu anti đã bình luận thôi.”

Phi Quân nhoẻn miệng cười: “Nghe nói trước kia anh ta có người yêu đồng tính, sợ bị ảnh hưởng sự nghiệp nên không công khai. Không biết có thật không.”

“Anh thấy sao? Anh nghĩ có thật không?” Chúc Nghi hỏi lại.

Phi Quân trả lời: “Thật hay không cũng chẳng liên quan đến chúng ta.”

Chúc Nghi ngẫm nghĩ, cũng đúng, bây giờ cậu và hắn như hai đường thẳng song song. Dù trước đó có dính líu với nhau, nhưng đó đã là chuyện quá khứ. Vậy thì quá khứ qua đi rồi thì liên quan gì đến hiện tại. Chúc Nghi khẽ gật đầu: “Ừ, không liên quan gì đến chúng ta. Nhưng drama là phải hóng hớt.”

Phi Quân cười khẽ.

Chúc Nghi đọc bình luận rồi ồ lên: “Hoàng tử giới thời trang sẽ thiết kế đồ cưới kuoon. Kinh thật. Muốn mời hoàng tử cũng phải bỏ ra kha khá tiền đó. Uầy, đám cưới thế kỷ có khác.”

Phi Quân cụp mi mắt để che giấu cảm xúc khác thường trong mắt mình: “Nếu một ngày nào đó em làm đám cưới, có muốn mời anh ta thiết kế đồ cưới cho em không?”

Chúc Nghi đáp: “Nhưng trước tiên phải có người chịu lấy tôi đã rồi mới tính tới cái khác.”

Quan trọng là… liệu em có đồng ý cho hắn một cơ hội để cưới em hay không…