Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Năm người sau khi nhận lệnh liền lủi thủi rời đi, Hàn Diệt Phong thấy họ rời đi mới hỏi:
“Vậy chúng ta làm gì”
Lý Chiêu Dương liền cười nói:
“Chúng ta ngồi một chỗ xem”
Hàn Diệt Phong nhìn cô cười mà không biết phải nói gì, hắn đã từng thề phải bảo vệ nụ cười đó thật tốt vậy mà bây giờ nụ cười đó vẫn còn nhưng hồn đã sớm không còn nữa.
Chiến trường phía Tây, Tam Vi cùng bốn người kia dẫn binh đến chiến trường,họ ngồi trên ngựa vô cùng oai vệ ,đến nơi thì đã thấy năm người đeo mặt nạ đang đứng chờ sẵn,đằng sau năm tên đó là đội quân ước chừng cũng cả ngàn binh sĩ, một tên trong số đó lớn tiếng:
“Đây là chiến trường không phải nơi dành cho đám ranh miệng còn hôi sữa như các ngươi mau quay về đi”
Thất Vi liền lớn tiếng:
“Ta còn đánh được tám đời tổ tông nhà ngươi, ở đó nói ai ranh con ta thấy ngươi mới trẩu tre đấy”
Tên đeo mặt nạ quỷ đó liền tức nhưng không biết cãi thế nào:
“Ngươi,…”
Bát Vi liền nói:
“Ngươi, ngươi ngươi ngươi gì mà ngươi rồi có đánh không đây, ở đó nói nhảm không lẽ sợ đám ranh con này”
Tên đó liền chạy ra giữa chiến trường phần nộ nói:
“Ta được gọi là Đại đầu quỷ,trong các ngươi ai sẽ nghênh chiến đây”
Nhị Quỷ liền nhìn bên mình nói:
“Ai lên đây,…”
Bát Vi liền nói:
“Để tôi vậy”
Nhị Quỷ giọng điệu không tin tưởng nói:
“Được không vậy”
Bát Vi liền trừng mắt nhìn Nhị Quỷ,sau đó xuống ngựa chạy ra chiến trường ,Đại đầu quỷ liền nói:
“Ranh con mau khai báo danh tính”
Bát Vi liền đáp :
“Bát Vi người của Kỳ Lân Vệ con trai thứ tám của Song Vương”
Đại đầu quỷ liền nói:
“Còn tưởng là ghê gớm lắm hoa ra chỉ là con trai thứ tám”
Bát Vi khó chịu nói:
“Con trai thứ tám cũng đánh ngươi được rồi,để ngươi gặp các huynh đệ của ta ngươi còn chết thảm hơn”
Đại đầu quỷ bị nói cho tức giận tím mặt gắn giọng:
“Ranh con không biết trời cao đất dày”
Đại đầu quỷ vừa nói xong liền lao nhanh tới Bát Vi, cầm đao chém mạnh Bát Vi nhanh tay rút kiếm đỡ được, rồi phản công những đường kiếm đẹp mắt được Bát Vi múa ra một cách điêu luyện và nhẹ nhàng nhưng sức mạnh lại áp đảo một cách khủng khiếp.Bát Vi theo đường kiếm đạp mạnh vào người của Đại đầu quỷ khiến hắn bay ra xa,Đại đầu quỷ muốn tiến lên lần nữa thì một giọng nữ vang lên:
“Đại ca để muội”
Cô gái đeo mặt nạ đó liền xông lên chiến trường, cầm hai con dao ngắn chém tới Bát Vi,Bát Vi nhẹ lách người né tránh sau đó đánh bật cô ta ra xa, Tam Vi từ đằng sau xuống ngựa nói:
“Bát đệ để tỷ”
Bát Vi liền thu lại kiếm,quay lại trên lưng ngựa Tam Vi đi ra chiến trường tay cầm đoản kiếm nói:
“Chúng ta đều là nữ nhi ta tiếp cô,ta là con gái thứ ba của Song Vương Tam Vi,xin được chỉ giáo”
Cô ta cũng nói:
“Ta là Tiểu đầu quỷ”
Hai người nói xong liền lao vào đánh,cả hai người đều linh hoạt và nhanh nhẹn nhưng có vẻ như Tiểu đầu quỷ luôn muốn kéo xa khoảng cách với Tam Vi,Tam Vi không quá để ý vấn đề đó khi Tam Vi giơ chân lên cao muốn đá
Tiểu đầu quỷ theo chiều dọc thì Tiểu đầu quỷ né được, cú đá đó liền chạm mạnh xuống đất khiến mặt đất thủng một lỗ lớn, Tiều đầu quỷ nhân cơ hội ném ra một lọ thủy tinh kỳ lạ khi ném tới gần Tam Vi lọ thủy tự động vỡ ra, những loại nước màu xanh tím trong lọ thủy tinh đều văng tứ tung,khi những giọt nước xanh tím đó rơi xuống mặt đất thì mặt đất bị ăn mòn Thất Vi và Bát Vi lo lắng hét lớn:
“Tam ty”
Tiểu đầu quỷ đang rất tự đắc vì những giọt nước này cô ta nhìn thấy đã bám lên người Tam Vi, nhưng cô ta lại phải bất ngờ vì Tam Vi không bị gì hết, nhưng trên cánh tay và gương mặt Tam Vi hiện ra những ký văn tự hình con bướm kỳ lạ những ký văn tự này tiêu hủy hết toàn bộ những giọt nước màu xanh tím đang bám trên tay và mặt Tam Vi sau đó biến mất. Tiểu đầu quỷ đột nhiên có cảm giác lạnh cả sống lưng như là có một đôi mắt chết chóc đang nhìn chằm chằm cô ta.
Nhất Quỷ giọng ngạc nhiên hỏi:
“Mẫy ký văn tự đó là gì vậy”
Thất Vi liền đáp:
“Sau vụ của Đại ca và Thập đệ lẫn Lục ca thì mẫu thân đã để lại những thứ này trên người tất cả bọn tôi, người nói thứ này có thể bảo vệ bọn tôi”
Thất Vi vừa nói vừa quay lưng để lộ cái gáy trắng nõn trên đó có một hình con bướm màu tím,Nhất Quỷ không biết nghĩ gì ho khu khu vài lần rồi không hỏi gì nữa.
Nhị Quỷ liền nói:
“Lợi hại nha”
Tam Vi cũng có hơi bất ngờ vì ký văn tự mẫu thân để lại không ngờ lại kích hoạt bảo vệ Tam Vi, Tiểu đầu quỷ nhìn
Tam Vi bất ngờ hỏi:
“Tại sao ngươi vẫn không sao”
Tam Vi lao tới tấn công Tiểu đầu quỷ một cách nhanh chóng, vừa tấn công Tam Vi tự tin nói:
“Ngươi nghĩ mẹ bọn ta là ai chứ”