Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương
Trời vừa ngã chiều thì đám Thập Vi đã quay về,họ lập tức chạy vào lều tướng Lý Chiêu Dương và Hàn Diệt Phong đều đang đợi bên trong, mọi người liền cúi đầu hành lễ với hai người, Lý Chiêu Dương nhìn họ trong đôi mắt hiện lên ý tứ sâu xa hỏi:
“Sao rồi cuộc chạm tráng lần này thế nào”
Bát Vi vui vẻ nói:
“Rất tuyệt mẹ,cổng phía Tây quả thật có năm tên bọn chúng tự xưng là đại đầu quỷ”
Thất Vi lên tiếng:
“Đúng đó, đúng đó thực lực của chúng khá lợi hại khiến bọn con đều phải mở mang tầm mắt, lúc Tam tỷ bị một trong số bọn họ đánh lén, nguyền ấn mà người để trên người bọn con đã bảo vệ Tam tỷ”
Lý Chiêu Dương nghe vậy cũng gật đầu,đám Đại Vi quay qua nhìn Tam Vi, Tứ Vi tò mò hỏi:
“Tam tỷ, Tam tỷ, tỷ mau mau nói cho đệ biết nguyền ấn xuất hiện thế nào có ngầu không “
Tam Vi có chút tự hào nói:
“Chừng nào đệ gặp nguy hiểm thì sẽ biết thôi”
Tứ Vi liền phồng má, Lý Chiêu Dương nhìn bọn họ đang tò mò hỏi Tam Vi mà cô không biết phải nói gì, Nhị Vi lúc này mới lên tiếng:
“Bọn con đưa quân đến cánh cổng phía Đông, quân ở đó dựa vào tường thành mà không ra trận “
Tứ Vi liều mạng gật đầu tiếp lời của Nhị Vi:
“Đúng đó mẹ, người biết gì không bọn họ ỷ lại việc tường thành phía Đông có trước kịch độc mà để một đứa con nít trấn giữ thành đó”
Cô gật gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, Thập Vi khó chịu ra mặt lên tiếng:
“Cánh cổng phía Nam là một nhóm cung thủ như mẹ nói,bọn họ khá lợi hại và một tên đáng ghét!!!”
Cả bọn nhìn Thập Vi tròn mắt Nhị Quỷ liền hỏi Cửu Vi:
“Nè cậu ta bị sao vậy”
Cửu Vi chỉ cười cười bất lực nghĩ ” Chắc có lẽ là tên háo sắc kia đã chọc để ấy tức giận rồi”.
Đại Vi liền nói:
“Cánh cổng phía bắc được một bà cô dị hợm trang điểm lòe loẹt tay cầm hai cây chùy sắt giữ thành,…”
Đại Vi nói đến đó liền ngập ngừng nhìn Lục Vi nhớ lại hình ảnh quyến rũ của Lục Vi lúc đó liền đỏ mặt, Lý Chiêu Dương thấy Đại Vi cứ ngập ngừng thì cô lên tiếng:
“Còn gì nữa không,…”
Đại Vi thở nhẹ ra một hơi ngại ngùng nói:
“Cánh cổng phía Bắc chỉ khi người sống đi qua cơ quan mới được kích hoạt ,động vật có thể đi qua bình thường”
Lý Chiêu Dương nhìn Đại Vi gương mặt vẫn đang đỏ ửng mà nói với cô, cô có hơi thở dài nghĩ ” Đại Vi thật là con thích người ta thì cứ nói,con không nói nhưng trên mặt đã biết hết lên rối”.
Cô nhìn bọn họ lên tiếng:
“Lầm này mọi người làm rất tốt, ngày mai ta cùng Hoàng Thúc sẽ đi vào Tây Thành một chuyến, mọi người nghỉ ngơi và ở lại giữ Quân Doanh”
Tam Vi liền hỏi:
“Mẫu thân người cùng Thái sư vào bên trong Tây Thành làm gì”
Lý Chiêu Dương liền nói:
“Ta và Thái sư không tham gia đánh trận là vì cần có việc làm trong Tây Thành, e sẽ chạm mặt Tây Vương nên bọn ta mới không đích thân dẫn quân xuất chinh”
Bọn họ nghe vậy cũng chỉ gật gật đầu,sau đó lần lượt rời đi để nghỉ ngơi.Sáng ngày hôm sau, Lý Chiêu Dương và
Hàn Diệt Phong đều thay đổi y phục để cải trang thành một thường dân bình thường để đi vào Tây Thành, Hàn Diệt Phong khoác lên bộ y phục màu xanh đậm mang khí chất lạnh lùng và nghiêm nghị. Lý Chiêu Dương vẫn một thân bào màu tím nhưng trên gương mặt cô lại có thêm một miếng vải màu đen che đi đôi mắt, bởi vì đôi mắt của cô là đặc điểm nổi bật của Hoàng Thất lúc bấy giờ, chỉ cần nhìn vào ba nốt ruồi ở dưới khóe mắt liền nhận ra cô là ai nên cô phải buộc che đi đôi mắt. Lý Chiêu Dương tuy đã che đi đôi mắt nhưng gương mặt cô vốn đã đáng yêu nên cho dù là vậy vẫn không thay đổi.
Lý Chiêu Dương trước lúc khởi hành đã cần thận căn dặn đám nhỏ:
“Các con ở lại quân doanh đợi tin tức của bọn ta, nếu xảy ra bất cứ chuyện gì lập tức thông báo “
Bọn họ đồng thanh đáp :
“Vâng ạ “
Sau đó Lý Chiêu Dương cùng Hàn Diệt Phong đi vào thành, khi họ tới gần cổng thành thì bị lính gác chặn lại, tên lính gác nhìn bọn họ lớn tiếng nói:
“Các ngươi là ai”
Lý Chiêu Dương trong mắt của đám binh sĩ không khác gì một người mù, Hàn Diệt Phong đứng cạnh nắm tay đỡ cô, Hàn Diệt Phong có chút khó chịu thì Lý Chiêu Dương đã lên tiếng:
“Chúng cháu đều là thương nhân, bọn cháu đến để buôn bán”
Đám binh sĩ có chút hoài nghi vì sự bức bách tỏa ra từ Hàn Diệt Phong rất lớn, tên lính đó liền nói:
“Hai nước giao tranh, nếu các ngươi muốn vào thành thì hãy để bọn ta kiểm tra”
Hàn Diệt Phong và Lý Chiêu Dương đều không có ý kiến đưa hành lý để bọn họ kiểm tra, khi những tên lính gác khác đang kiểm tra thì tên lính cẩm đầu nói:
“Này cô bé, ngươi không thể nhìn thấy sao Nếu có thể mong ngươi hợp tác tháo bằng che mắt trên mặt xuống “
Hàn Diệt Phong nghe tin đó nói xong liền không vui nghĩ ” Ngươi muốn nhìn Anh Anh của ta “.