Khoảng Thời Gian Còn Lại Của Song Vương

Rate this post

Một lúc sau Hàn Diệt Phong nấu xong cháo cho cô liền bắt cô ăn rất nhiều, Lý Chiêu Dương cũng ngoan ngoãn nghe lời ngồi ăn.Hắn ngồi nhìn cô ăn lòng vui vẻ nhẹ đi phần nào, lúc này hắn để tay trên bàn nhìn tới sợi hoa tử đằng liền có chút tò mò hỏi:

“Anh Anh con luôn mang theo cái vòng này bên người sao”

Cô nghe hắn hỏi thì ngừng động tác ăn của mình thản nhiên cười cười nói:

“Không hẳn ạ, chiếc vòng này có chút đặc biệt con có tới 13 chiếc”

Hàn Diệt Phong nói:

“Con nói nó có chút đặc biệt sao”

Cô chỉ cười rồi gật gật đầu nghĩ “Chiếc vòng này giống với nguyền ấn trên người của đám Thập Vi nhưng nó mạnh hơn một chút, vì nó dùng máu và linh lực của mình để luyện ra”. Hàn Diệt Phong nghe xong suy nghĩ của cô trong mắt liền hoảng hốt nhìn chiếc vòng rồi nhìn cô nghĩ “Máu của con bé sao,…”.

Cô thấy thần sắc của hắn kỳ lạ liền hỏi:

“Sao, sao thế ạ”

Hàn Diệt Phong liền nói:

“Không có gì,…Ta là người đầu tiên được nhận sao”

Hàn Diệt Phong sóng mũi cay cay nghĩ “Làm từ máu của con bé chắc chắn rất quý giá “.

Lý Chiêu Dương nghe vậy thì cũng thành thật trả lời:

“Người là người thứ bảy con để lại chiếc vòng này”

Hàn Diệt Phong nghe xong thì sa sút ,bĩu môi nói:

“Con đã tặng cho những ai vậy”

Cô nhìn hành động của hắn thì có chút ngạc nhiên nghĩ “Hoàng Thúc là đang cảm thấy tủi thân à”.Hai mắt cô tròn xoe nhìn một lúc rồi đáp:

“Người đầu tiên là bạn thân của con Minh Nguyệt,còn bốn chiếc còn lại thì người sẽ sớm biết thôi mấy chiếc vòng cũng không quan trọng mấy đầu mà”

Hàn Diệt Phong liền nói:

“Nhưng đối với ta nó rất quan trọng”

Lý Chiêu Dương nghe xong thì đỏ cả mặt cúi đầu xuống tập trung ăn, Hàn Diệt Phong nhìn phản ứng của cô thì hài lòng.

Lúc này bên ngoài không hiểu sao lại rất ồn ào, Hàn Diệt Phong liền cùng cô ra ngoài xem, thì nhìn thấy đám

Thập Vi cùng với Lý Tư Hàm đang đứng trước bốn tên lạ mặt khoác y phục hạ nhân đang bị trói mà nằm trên đất. Tứ Vi nhìn thấy cô thì hí hửng chạy đến:

“Mẹ,…”

Đại Vi liền dùng chân đạp đạp vào mấy tên này nói:

“Mẹ, người nhìn xem bọn con bắt được ai này”

Tam Vi hơi khó sử nói:

“Sáng nay bọn con huấn luyện buổi sáng thì thấy mấy tên này cứ hành động kỳ lạ ở lều trại của mẹ nên bọn con tóm cổ luôn “

Ngũ Vi liền e dè nói:

“Bọn họ nói là người của Tây Vương đến để thăm dò chúng ta,và,..”

Lý Tư Hàm không cảm xúc lên tiếng:

“Tiếp tục đi,…”

Ngũ Vi nói tiếp:

“Và để nhìn dung mạo thật sự của mẹ”

Những người ở đó nghe xong mặt mũi xám xịt dùng ánh mắt ăn tươi nuốt sống nhìn bốn tên kia,Hàn Diệt Phong đưa tay muốn động thủ giết người thì tay của Lý Chiêu Dương đã ấn ngược trở lại,cô nhẹ lắc đầu để hắn hiểu, Hàn Diệt Phong đành ngậm ngùi nuốt cơn giận vào trong ngoan ngoãn nghe lời.Thập Vi bên này ồm ồm lên tiếng:

“Con giết bọn họ”

Cô ngán ngẫm lấy tay đỡ trán nói:

“Đừng có nói ra là đánh giết im lặng hết cho mẹ”

Thập Vi nghe vậy liền im miệng, lúc này Lý Tư Hàm mới nói:

“Muội tính xử lý họ thế nào,hay giao lại cho ta”

Lý Chiêu Dương nhìn Lý Tư Hàm cười cười nói:

“Không cần đâu ạ, người đâu lôi hai tên trong số bọn chúng đến chỗ Tiểu Hắc và Tiểu Bạch đi”

Lý Chiêu Dương vừa dứt câu đã có hai binh lính kéo một trong hai tên kia đi, Hàn Diệt Phong và Lý Tư Hàm không hiểu cho lắm liền quay qua nhìn đám Thập Vi định nhờ họ giải thích xem Tiểu Hắc và Tiểu Bạch là ai thì thấy đám

Thập Vi mặt ai nấy đều trắng bệch không thì mồ hôi đồ như mưa.

Đại Vi đồ mồ hôi lạnh nghĩ “Thôi xong bị lồi đến chỗ Tiểu Hắc và Tiểu Bạch là tiêu đời”.Tứ Vi nhìn hai tên bị lồi đi thương cảm nghĩ “Bình an nha, bị lôi đến đó thật sự rất thảm luôn”. Người bình thường thô lỗ như Thập Vi,nghe đến Tiểu Hắc, Tiểu Bạch cũng phải rùng mình Thập Vi nuốt ực một tiếng nghĩ “Tiều Hắc thì không nói, chứ Tiểu Bạch giống hệt Mầu Thượng Đại Nhân nhà ta,hai tên đó chết thảm lắm”.

Lý Chiêu Dương liền quay sang nhìn hai tên còn lại, cô cười cười nói:

“Hai người quay về nói với Tây Vương những gì mà các người thấy còn về ta thì cứ nói thế này,da thì nhăn nheo, răng mọc chĩa loạn xạ, mặt giống quỷ dạ xoa có khi còn xấu hơn”

Tam Vi, Tứ Vi lẫn Thập Vi và Đại Vi ôm bụng cười không ngớt, Ngũ Vi đang cố nhịn cười đến run cả vai, Tứ Vi vừa cười vừa lắp bắp:

“Hahahaha Xấu xí,..Hahahahaha”

Đại Vi cười đến nói không ra hơi:

“Răng, răng mọc chĩa loạn xạ há há há hahahahha”

Hai tên đó nhìn cô một cách khó hiểu nghĩ “Dung mạo như tiên hạ phàm mà,mà nói vậy,…”. Hàn Diệt Phong lập tức đen mặt nói:

“Móc mắt hai tên này ra”

Hai tên đó liền sợ hãi không dám nhìn thẳng, mà cúi gằm mặt cả người run rẩy không ngừng, Lý Chiêu Dương quay sang nhìn Ngũ Vi,Ngũ Vi liền cố đề không bật cười nghiêm túc gật gật đầu hiểu ý mạnh tay nhét vào miệng hai tên đó hai viên thuốc màu nâu rồi nói:

“Nếu hau người trái ý mẹ ta thì sẽ phát độc mà chết đó”