Vài ngày sau mọi chuyện đều im hơi lặng tiếng như chưa có gì xảy ra. Triệu Gia Kiệt cũng được khen ngợi vì giải quyết tình huống tốt, lại còn bắt được cả tử tù mà không làm thương vong một ai.
Triệu Gia Kiệt trước đó đã lập nhiều công nên sau chuyện này phía trụ sở muốn anh lên làm Trung tá nhưng anh đã từ chối bởi vì anh muốn nhắm đến vị trí cao hơn. Cho nên anh muốn tích hết công lao để nhảy bậc lên mà không muốn thăng lên từ từ.
Triệu Gia Kiệt đi mua chút đồ về và dẫn theo một người đến nhà. La Di Ninh ở trên lầu đi xuống thấy vị khách lạ thì cũng lịch sự chào hỏi: “Xin chào, tôi là La
Di Ninh.”
“Tôi là Cổ Khang, sau này sẽ là bác sĩ của khu E.” Cố Khang đứng dưới lầu nhìn La Di Ninh lịch sự, cô xuống bếp lấy nước sau đó đặt lên bàn nói: “Anh cứ thoải mái đi, Gia Kiệt phải đi nấu ăn rồi”
Cố Khang nghe vậy có chút bất ngờ, Triệu Gia Kiệt mà cậu quen biết không ngờ còn có mặt này. Hôm nay đến nhà đúng là mở mang tầm mắt, lại còn biết thêm nhiều chuyện. Mà La Di Ninh là người từng bị sở cảnh sát thành phố J bắt, cũng được Triệu Gia Kiệt đích thân đem về nhà.
Vì đắc tội La Di Ninh mà Sở trưởng Đỗ Huy cũng bị cắt chức, nhờ vậy bạn cậu là Phó Thành mới ngồi được ở vị trí này. Những tưởng La Di Ninh sẽ là con chốt thí mạng, xem ra cậu quá xem thường La Di Ninh rồi.
Triệu Gia Kiệt đeo tạp dề vào sau đó vừa nấu ăn vừa nói vọng ra, “Di Ninh, cậu ấy là bạn anh. Anh muốn cậu ấy kiểm tra lại vết thương cho em, em đừng làm khó cậu ấy.”
“Tôi có nghe Gia Kiệt nói qua việc cô bị thương, có thể cho tôi kiểm tra lại không?” Cố Khang lịch sự hỏi La Di Ninh, vẻ ngoài nghiêm túc nhưng lại thư sinh này khiến La Di Ninh có chút bất ngờ.
La Di Ninh gật đầu sau đó kéo tay áo lên và đưa chân ra cho Cố Khang xem vết thương. Cố Khang lúc nào đi đâu làm gì bên người cũng có thiết bị y tế cả. Cậu lấy hộp y tế được Triệu Gia Kiệt để sẵn sau đó kiểm tra vết thương cho La Di Ninh.
Vết thương hồi phục ổn, trên người La Di Ninh cũng có nhiều vết sẹo nhỏ len lỗi khắp cánh tay và chân, cả cổ cũng có khiến Cố Khang bất ngờ. Một người con gái không thể nào vô ý tới mức để lại sẹo cho bản thân, bởi vì cơ thể của con gái rất được coi trọng.
Là một cô gái thì La Di Ninh phải hiểu rõ điều đó, nhưng vì sao lại để nhiều sẹo như thế. Mà Triệu Gia Kiệt cũng không để tâm vấn đề này khiến Cố Khang có chút nghi ngờ lý do đằng sau cả hai người này quen nhau.
Thấy Cố Khang có vẻ bất ngờ với những vết sẹo trên người La Di Ninh thì cô cũng không che đi, bởi vì cô nhìn thấy quen rồi. May mắn là đứng gần mới thấy rõ, nếu đứng xa thì vẫn có thể che giấu được. Các vết sẹo này đều là sẹo lặn, không phải sẹo lồi nên cũng không quá xấu xí.
“Anh bất ngờ vì những vết sẹo trên người tôi sao?”
“À Ừ..”
Cố Khang đột nhiên bị La Di Ninh hỏi nên không biết phải trả lời sao mà chỉ đành ậm ừ cho có lệ. La Di Ninh không quá bất ngờ với biểu hiện của Cố Khang, bởi vì ai lần đầu gặp cô đều cũng như vậy.
Lúc La Di Ninh gặp Tố Vy và cứu cô ấy khỏi đám côn đồ thì Tố Vy cũng khá bất ngờ với những vết sẹo trên người La Di Ninh. La Di Ninh không cần trả ơn, cũng không cần gì cả nhưng sau chuyện đó Tố Vy cũng đã làm bạn với La Di Ninh, học hỏi và trưởng thành hơn rất nhiều.
“Là bị tra tấn mới có, chuyện cũng đã hơn ba năm rồi.” La Di Ninh nói ra nguyên nhân nhưng vẫn ẩn ý, vì chuyện này năm đó ai cũng biết cho dù chỉ là dân thường. Cố Khang nghe vậy thì liền xin lỗi, “Xin lỗi, tôi không cố ý”
Chuyện năm đó chỉ cần nói đến sự kiện ba năm trước ai cũng biết là gì. Cố Khang nghe vậy liền biết liên quan đến vụ việc cháu của bộ trưởng bộ ngoại giao. Vụ này tuy không ai còn nhắc đến nhưng vẫn không hẳn là đã đóng hồ
SƠ.
La Di Ninh ngoài mặt vẫn coi như không có gì nhưng trong lòng vẫn muốn điều tra xem ai là kẻ mà Trình Lâm năm đó muốn tố giác. Cô nhất định đòi lại công bằng cho anh, nhất định khiến kẻ hại anh phải đền mạng.
Triệu Gia Kiệt từ phòng bếp đi ra, tháo tạp dề treo một góc sau đó lại ghế sofa ngồi. Thấy La Di Ninh khi nghe lại chuyện cũ có chút không vui thì nhắc nhở Cố Khang, “Cố Khang, đừng nhắc chuyện cũ. Mà khi nào cậu đến khu E làm việc chính thức?”
“Chắc là sau khi Duật Quân tỉnh lại! Tình trạng cậu ta hiện tại tiến triển có chút tốt hơn rồi.”
“Anh là bác sĩ đang điều trị cho Duật Quân sao?”
La Di Ninh nghe Cố Khang nhắc đến Duật Quân liền có chút bất ngờ mà hỏi. Thật sự có nhiều chuyện trùng hợp đến như vậy sao? Trùng hợp đến mức người bị tai nạn là Duật Quân, người bị hại là cô, và người trị bệnh cho Duật Quân lại là Cố Khang.
“Ngành của Duật Quân có chút liên quan đến ngành của tôi nên mới quen biết. Vừa về nước thì nghe tin tức nên nhận điều trị cho cậu ấy. Mà cô quen Duật Quân sao?”
“Chuyện này… Không quen!”
La Di Ninh lấp lửng sau đó nói không quen khiến Cố Khang nghi ngờ, Triệu Gia Kiệt mới lên tiếng giải vây: “Nếu có ai hỏi thì cậu cứ bảo không biết không quen đi, người muốn hại La Di Ninh nhiều lắm.”
“Chuyện này tôi có nghe qua, Di Ninh luôn gây họa khắp nơi nhưng người dọn tàn cuộc luôn là cậu.” Cố Khang vỗ vai Triệu Gia Kiệt cười cười, chuyện này khắp thành phố J ai cũng biết cả.