Rate this post

Chỉ cần ngửi thấy mùi thịt cũng có thể khiến chân khí trong cơ thể Tân Lam trở nên đồi dào.

Tân Lam ngạc nhiên hỏi: “Các cậu đang nướng thịt gì vậy?”

Điều khiến Tân Lam cảm thấy kỳ lạ hơn nữa là trong đống lửa than không hề có dấu vết khói dầu.

‘Tô Nhiên cười nói: “Hôm nay chồng tớ ra ngoài câu cá, nhưng anh ấy không câu được con cá nào mà đánh chết một con rắn nước lớn trên đường.”

Tân Lam ngạc nhiên hỏi: “Rắn nước lớn sao?” Sao nhìn thế nào cũng thấy giống thịt của yêu thú vậy? Hơn nữa còn là yêu thú có tu vi rất cao!

Tô Nhiên mỉm cười gật đầu, sau đó cầm lấy một chai nước ngọt ở bên cạnh đưa cho Tân Lam.

Tần Lam nhìn xâu thịt trên giá nướng, vẻ mặt chấn động nhận chai nước Tô Nhiên đưa cho mình.

Lục Tiểu Tiên nói: “Hầy, thứ này kém xa thịt rồng tôi ăn trước đây.”

Cô ta vừa nói dứt lời, Lâm Thiên Sinh ở bên cạnh lập tức giáng cho cô ta một bạt tai, âm thanh giòn giã vang lên.

Có điều lần này anh không dùng tu vi.

Lâm Thiên Sinh lên giọng cảnh cáo: “Không được nói linh tỉnh.”

Lục Tiểu Tiên bị giáng một bạt tai, khuôn mặt nhỏ nhắn chẳng lộ vẻ gì, chỉ nghịch ngợm lè lưỡi với Lâm Thiên Sinh: “Lêu lêu!”

Cảnh tượng này khiến Tân Lam há mồm trợn mắt.

Tô Nhiên hơi lúng túng mỉm cười nói: “Ha ha, đây là học trò của chồng tớ, Lục Tiểu Tiên.”

Tân Lam cũng lúng túng mỉm cười, sau đó lịch sự chào hỏi Lục Tiểu Tiên: “Chào cô Lục.”

Lục Tiểu Tiên lộ vẻ thờ ơ, giọng nói lười biếng: “Chào cô, mỹ nữ” “Này, mời cô ăn xiên nướng.”

Nói xong, cô ta cầm một xâu thịt nướng lên đưa cho Tân Lam. Tần Lam cười nhận lấy xâu thịt, nói: “Cảm ơn.”

Sau đó Lục Tiểu Tiên lại lấy một xâu thịt đưa cho Tô Nhiên: “Đương nhiên, còn có tiểu chủ mẫu đại nhân nhà chúng ta nữa.”

‘Tô Nhiên cầm lấy xâu thịt rồi đưa lên miệng, nhẹ nhàng cắn một miếng, ăn một cách ngon lành.

‘Tần Lam vừa cắn một miếng, một luồng linh khí lập tức tràn vào cơ thể của cô †a.

Khiến cô ta không khỏi lộ vẻ ngạc nhiên.

Trong lòng nhất thời vô cùng hoảng sợ: “Vậy mà lại là thịt của yêu thú cảnh giới Nguyên Anhl”

Thịt của yêu thú rất quý giá đối với các tu sĩ bình thường. Chứ đừng nói là thịt của yêu thú cảnh giới Nguyên Anh!

Sau đó, Tần Lam liếc nhìn Tô Nhiên, phát hiện sau khi cô ăn thịt rắn này, cũng chẳng lộ vẻ khác thường.

Tần Lam lại cảm thấy ngạc nhiên, theo lý mà nói, thân thể người bình thường như Tô Nhiên ăn thứ thịt quý giá này thì sẽ hoàn toàn không thể chịu đựng được,

chắc chắn cơ thể sẽ nổ tung.

Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Tần Lam, Tô Nhiên bèn tò mò hỏi: “Lam Lam, cậu làm sao vậy?”

“Chẳng lẽ thứ này không hợp khẩu vị của cậu sao?”

“Không sao đâu, chồng tớ còn bảo tớ ăn nhiều vào. Cậu đừng khách sáo, ăn nhanh đi.”

Nói xong, Tô Nhiên lại ăn một cách ngon lành.

Tân Lam cầm xiên thịt trong tay, nuốt nước miệng, ngây người như phỗng nhìn Tô Nhiên, trong lòng vô cùng chấn động.

Không thể nào! Tuyệt đối không thể nào!

Trên thế giới này, đừng nói là yêu thú tu vi Nguyên Anh, ngay cả yêu thú Kim Đan kỳ cũng hết sức hiếm thấy.

Tại sao lại bị Lâm Thiên Sinh đánh chết chứ? Hơn nữa, Tô Nhiên rốt cuộc là sao vậy?

Cô ăn thịt yêu thú bổ dưỡng như vậy mà vẻ mặt lại không hề thay đổi chút nào!

Chẳng lẽ cô cũng là một tu sĩ sao?

Cũng không đúng, vào năm mười hai tuổi, Tân Lam từng đích thân tra xét thể chất của Tô Nhiên.

Đừng nói là tu tiên, ngay cả con đường võ giả, Tô Nhiên cũng có không cách nào đặt chân lên.

Tần Lam bừng tỉnh, hỏi Lâm Thiên Sinh: “Anh Lâm, cho tôi hỏi một chút, con rắn này…”

“Thật sự bị anh tự tay đánh chết sao?”