“Tiểu Vũ à, mọi người đi làm cả rồi, sao con còn ở đây?” Sáng sớm Mã Hiểu Lộ đã vội vã ra ngoài.
Vì ngày mai là ngày công ty khai trương cắt băng, hôm nay cô quyết định sẽ thử tất cả các quy trình, và dù sao đây cũng là lần đầu làm việc này, nên cô hơi lo lắng.
Còn Tô Vũ vốn phải đi làm ở Dịch Phúc Quán, nhưng sau khi Trần Phúc nhận được bằng độc quyền thuốc giảm cân và báo cáo lâm sàng từ bệnh viện.
Ông ta đã đóng cửa Dịch Phúc Quán, tập trung hết vào việc lựa chọn nguyên liệu và thương lượng với nhà máy. Ông ta hiểu rõ đây mới là việc kinh doanh có lời.
Adv
Nhưng điều đó lại khiến Tô Vũ trông giống như một người nhàn rỗi.
Tô Vũ cất tấm vảy rồng đang cầm, quay lại cười với Lâm Thiến: “Mẹ à, nếu tất cả mọi người đều đi hết thì ai ở lại chơi với mẹ chứ?”
Lâm Thiến cười cười, độ tuổi hiện tại của Tô Vũ là phải dốc sức làm việc, nào phải lúc ngồi chơi với cha mẹ chứ.
Adv
“Con đó, chỉ cần có tấm lòng như vậy là đủ rồi. Nhà lại còn nhiều người giúp việc, đâu cần con phải ở đây với mẹ.”
Mặc dù nhà có rất nhiều người giúp việc, trông có vẻ nhộn nhịp.
Nhưng trong mắt Lâm Thiến, họ luôn cung kính với bà.
Ngay cả khi nói chuyện, phần lớn chỉ là hình thức hỏi đáp, rất cẩn thận, khiến Lâm Thiến cảm thấy không quen.
“Mẹ à, con thượng lượng với mẹ việc này nhé. Như mẹ nói đó, chúng con không thể ở bên cạnh mẹ nhiều, vậy hay là sắp xếp thời gian đón bà ngoại đến đây.
Một là cho bà được an hưởng tuổi già, hai là mẹ cũng không cảm thấy buồn chán.”
Lâm Thiến suy nghĩ, mấy hôm gần đây bà thường xuyên gọi điện về nhà.
Lâm Quân mở lại đội công trình, ngoài công trường cũ đang thi công, còn vài công trường khác đồng thời triển khai.
Mặc dù không phải làm việc dưới nắng nhưng vẫn bận rộn như trước.
Tất nhiên sự quan tâm đến gia đình cũng ít đi, nghĩ đến cuộc sống hàng ngày của bà cụ, chắc phần lớn thời gian chỉ ngồi trên ghế ngoài sân, cầm quạt đuổi mấy con muỗi để giết thời gian.
Nghe Tô Vũ đề xuất, Lâm Thiến lập tức gật đầu: “Được đấy, vừa hay mẹ cũng nhớ bà ngoại con rồi. Dù sao hôm nay con cũng rảnh, hay là đi luôn hôm nay nhé?”
Cái cuộc sống như hoàng thái hậu thời xưa khiến người khác ngưỡng mộ này, nhưng Lâm Thiến lại cảm thấy hơi giày vò, chủ yếu vì bà chưa hoàn toàn hòa nhập với cuộc sống ở đây, hay nói cách khác là bà và xã hội này có phần xa cách.
Đúng như Lâm Thiến nói, hôm nay Tô Vũ dường như thật sự không có việc gì, nên đồng ý ngay.
Tô Vũ gọi điện cho Tiền Hào, bây giờ anh ta không còn là tài xế riêng của Từ Thiên Thành nữa. Triệu Mộng Nhã ở đâu là anh ta ở đó, hai người dường như đang phát triển tình cảm bí mật.
Nhờ mối quan hệ giữa Tiền Hào và Tô Vũ, Từ Thiên Thành không còn dám ra lệnh lung tung cho Tiền Hào như trước nữa.
Chẳng mấy chốc, Tiền Hào đã lái xe tới khu biệt thự Hoa Sơn, đăng ký với bảo vệ rồi chạy đến trước cổng biệt thự số 45.
“Dì ạ, anh Vũ!” Tiền Hào bước xuống xe chủ động mở cửa cho Lâm Thiến.
“Triệu Mộng Nhã đâu? Sao không thấy cô ấy cùng đi với cậu?” Tô Vũ nói đùa khi lên xe.
Tiền Hào khởi động xe với thái độ khinh miệt nói: “Đàn ông làm việc của đàn ông, đàn bà lăng xăng theo làm gì chứ?”
“Ồ, nhìn không ra địa vị trong gia đình cao ghê nhỉ!”
“Tất nhiên rồi, tôi nói với cậu nha, tôi nói cô ấy nhìn về phía Đông, cô ấy không dám liếc mắt nhìn về phía Tây đâu.” Tiền Hào tự tin nói.
Nhưng thực tế thì hoàn toàn ngược lại với những gì Tiền Hào nói.
Lý do lớn nhất khiến Triệu Mộng Nhã không theo Tiền Hào ra ngoài hôm nay, là vì mục tiêu của cô ta quá lớn.
Theo Tiền Hào đi loanh quanh như thế này, chắc chắn phía sau sẽ có cả đám phóng viên ảnh cầm máy ảnh đi theo. Vì vậy cô ta không dám ra khỏi nhà.
Chính bởi tâm lý tò mò của đa số mọi người mà không gian riêng tư của các ngôi sao ngày càng bị thu hẹp.
Điều này có thể hiểu là một dạng tình yêu dành cho ngôi sao, muốn biết thêm về cuộc sống của họ. Nhưng tình yêu đó thực sự đã trở nên điên cuồng, là một thứ tình yêu không lành mạnh, nhưng không ai có thể ngăn cản sự điên cuồng này.
Thậm chí, không ít các phương tiện truyền thông còn lợi dụng tâm lý điên cuồng này của mọi người, cố tình thổi phồng những chuyện không có thật, phỉ báng danh dự của các ca sĩ, diễn viên, để tạo scandal và tăng tương tác.
Còn một số người muốn nổi tiếng, không ngại chi tiền thuê một số cơ quan truyền thông PR cho mình, nhằm thu hút sự chú ý của công chúng. Việc này trong giới giải trí đã trở nên rất phổ biến.
Khi xe vừa rời khỏi khu biệt thự, Tô Vũ nhận được một cuộc gọi từ Tiêu Tuyết Ny.
“Sư phụ, anh nhanh tới bệnh viện đi, bên này có chuyện rồi.” Tiêu Tuyết Ny nói với giọng gấp gáp qua điện thoại.
Vừa nghe xảy ra chuyện, suy nghĩ đầu tiên của Tô Vũ là Hà Hoành Vĩ lại gặp chuyện gì đó?