Rate this post

Lúc này, một người đứng dậy, khom người với Từ Thiên Thành: “Bây giờ thuyền đã ra tới vùng biển quốc tế rồi.”

Từ Thiên Thành nhún nhún vai nói: “Thật ngại quá, ông chủ Thẩm. Có lẽ thuyền trưởng đã vô tình ngủ quên, không biết đã ra tới vùng biển quốc tế từ lúc nào. Tôi nghĩ, nếu bây giờ trên con thuyền này có người bị giết, không biết cảnh sát Trung Quốc có còn quyền can thiệp hay không?”

Người vừa lên tiếng tiếp tục trả lời: “Theo luật pháp quốc tế, những chuyện như vậy chỉ có quốc gia đăng ký thuyền mới có quyền xử lý, còn Trung Quốc chỉ có quyền giám sát.”

“Ông chủ Thẩm đã nghe thấy chưa?” Từ Thiên Thành đầy tự tin nói với Thẩm Ngạo. Mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của ông ta, hôm nay Thẩm Ngạo chắc chắn phải chết.

“Vậy thì sao? Các người giấu được cảnh sát Trung Quốc, chẳng lẽ còn có thể giấu được tất cả những người có mặt, giấu được ông Diêm sao?” Thẩm Ngạo dường như dù rơi vào tuyệt vọng nhưng vẫn không chịu chấp nhận số phận.

Từ Thiên Thành dang hai tay, nói với tất cả những người có mặt: “Mọi người đã nhìn thấy gì rồi? Dù sao tôi chỉ biết chúng ta đang nói chuyện rất vui vẻ, không ngờ đột nhiên xuất hiện phần tử khủng bố, tổng cộng có bốn người chết trên thuyền. Tôi cảm thấy rất đau buồn vì việc này.”

Nói xong, Từ Thiên Thành đặc biệt chỉ vào bốn người này, chính là bốn người Thẩm Ngạo.

Không có gì ngạc nhiên khi tất cả mọi người có mặt đều phụ họa theo Từ Thiên Thành. Thẩm Ngạo tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ hận lúc này không thể ném hết những người trước đây từng nịnh nọt mình xuống biển.

Lúc này Từ Thiên Thành ngoắc ngón tay, mười mấy người đứng sau xông lên, trên tay ai nấy đều cầm dao.

Chuẩn bị chém nhóm Thẩm Ngạo thành từng mảnh ném xuống biển cho cá ăn.

“Ông có phải là hơi ngang ngược quá mức rồi không?” Ngay khi tình thế có vẻ nghiêng về một phía, Tô Vũ nãy giờ vẫn luôn im lặng, hơi nhướng mày, đứng cách nhóm người, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Từ Thiên Thành.

Trong lúc nhất thời Từ Thiên Thành còn chưa phát hiện ra là ai đang nói, ông ta vỗ bàn đứng phắt lên: “Ai đang nói? Có giỏi thì đứng ra cho tôi?”

Từ Thiên Thành vừa nói xong, Simon sực tỉnh lập tức phát hiện ra Tô Vũ, trong miệng anh ta ngậm một con dao găm, bước đi như bay lao về phía Tô Vũ.

Nhìn ánh mắt của Simon lúc này, anh ta chắc chắn không có ý định chơi đùa với Tô Vũ, mà là muốn dao sắc chặt đay rối, giết chết anh.

Thẩm Hân Duyệt sợ hãi lập tức quay lại nhìn Tô Vũ, muốn anh nhanh chóng tránh đi.

Thế nhưng vẻ mặt của Tô Vũ lúc này bình tĩnh đến mức khiến người ta cảm thấy không bình thường, dường như anh không thèm để ý đến tên tội phạm giết người không chớp mắt bị truy nã quốc tế tên Simon này.

Chỉ thấy trong mắt Tô Vũ lóe lên một tia sáng tím, kéo dài một vòng rồi biến mất trong đồng tử, sau đó phóng ra một luồng sáng lạnh lẽo ghê người.

Khiến ác nhân Simon không biết trên tay đã dính bao nhiêu máu, khi nhìn vào mắt Tô Vũ cũng phải cảm thấy hoảng hốt trong lòng, cả người khó chịu.

“Tên hề nhảy nhót tự tạo nghiệp.” Tô Vũ lẩm bẩm, đầu ngón tay lướt trên mặt nước trong cốc trà.

Ngay lập tức, một cột băng mỏng như sợi tóc từ trong cốc nổi lên, Tô Vũ khẽ vẫy tay, cột băng bay về phía mặt Simon với tốc độ cực nhanh.

Không ai biết chuyện gì đã xảy ra, họ chỉ thấy Simon giống như một chiếc xe tải đang chạy với tốc độ cao bị đạp phanh gấp đột ngột dừng lại.

Sau đó, hai tròng mắt anh ta xoay chuyển hai vòng, khi nhìn lại lần nữa mắt đã hoàn toàn đông cứng.

Anh ta không kịp nói một lời, ngã cắm đầu xuống đất, đầu bị đập nát như quả dưa hấu ném từ tầng ba xuống. Nhưng không hề có máu phun ra, bởi vì tất cả máu đã đông cứng lại thành băng từ một giây trước.

Đây chính là sức mạnh đáng sợ khi Tô Vũ đột phá đến Trúc Cơ trung kỳ, “Hàn Băng Ngọc Thủ” của Quỷ Y Môn Thần Vực Tông vốn được dùng để giảm bớt đau đớn cho bệnh nhân trong quá trình chữa bệnh.

Biện pháp này tốt hơn phương pháp gây mê hiện tại không biết bao nhiêu lần.

Đối với các mô cơ thể được đóng băng bằng phương pháp này, nếu không được rã đông bằng phương pháp đặc biệt, mà ném thẳng xuống đất, đừng nói là vỡ đầu, ngay cả xương cũng sẽ bị vỡ vụn ngay lập tức.

Băng trận mà Tô Vũ vừa phóng ra khi đâm vào đầu Simon, đã khiến não anh ta hoàn toàn đóng băng trong giây lát.

Có thể nói, cho đến khi Simon chết, anh ta cũng không cảm thấy đau đớn nhiều.

Mà biến cố đột ngột này diễn ra chỉ trong vài giây, khiến tất cả những người có mặt không biết chuyện gì đã xảy ra. Trong mắt họ, có lẽ chỉ có sức mạnh của quỷ thần mới có thể làm được điều này.