Triệu Gia Kiệt kéo tay La Di Ninh sau đó nói: “Đi thôi!”
Duật Quân đành buông tay La Di Ninh ra sau đó nhìn theo cô nói lớn: “Bữa tiệc đó em phải đến đấy, anh sẽ chờ em.”
“Em biết rồi!” La Di Ninh vấy tay chào Duật Quân sau đó cùng Triệu Gia Kiệt rời đi.
Duật Quân thấy La Di Ninh rời đi thì không cam lòng, tay siết chặt thành nắm đấm rời đi với vẻ mặt tức giận.
Trước khi đi còn lấy điện thoại ra nhắn tin cho ai đó rồi rời đi theo hướng ngược lại với La Di Ninh.
Triệu Gia Kiệt kéo La Di Ninh đi một đoạn khá xa thì dừng lại, khi cảm thấy ổn thì mới nhìn La Di Ninh tò mò hỏi:
“Bữa tiệc gì vậy?”
“Tiệc rượu mà thôi, nghe nói mấy người có danh tiếng đều được mời.” La Di Ninh nhìn Triệu Gia Kiệt thản nhiên trả lời, vì cô biết chắc buổi tiệc đó Triệu Gia Kiệt cũng sẽ được mời.
“Hình như bữa tiệc đó tôi cũng nhận được thiệp.” Triệu Gia Kiệt nghe vậy thì cũng không giấu gì, còn tưởng là buổi tiệc khác nhau nhưng không ngờ lại cùng là một buổi tiệc rượu.
Đúng như La Di Ninh nghĩ, bữa tiệc đó cũng có mời Triệu Gia Kiệt. Xem ra là ba Duật Quân muốn xây dựng thêm mối quan hệ cho bản thân rồi. Cô không hiểu rõ lắm, hiện tại quyền lực và thực lực gia đình Duật Quân đều có đủ, lại còn hơn rất nhiều người. Tại sao cứ phải muốn mở rộng ra thêm làm gì….
Triệu Gia Kiệt thấy La Di Ninh đang suy nghĩ gì đó thì hỏi sang câu khác: “Mà tên Duật Quân đó với cô là mối quan hệ gì vậy?”
La Di Ninh nghe câu đó liền muốn trả thù chuyện lần trước, bày ra vẻ mặt nghiêm túc nhìn Triệu Gia Kiệt hỏi lại:
“Sao? Anh muốn biết hả?”
“Ừ!” Triệu Gia Kiệt không chần chừ gật đầu một cái khiến La Di Ninh đắc ý, cô nhếch môi cười nhìn anh nói: “Tôi cứ không thích nói đó!”
“Vậy tôi nói với tên đó cô lúc nãy giả vờ…” Triệu Gia Kiệt đang nói thì bị La Di Ninh dùng tay che miệng lại, còn hăm dọa: “Anh mà nói tôi sẽ đánh anh đó, giúp người phải giúp cho trót đi chứ.”
Triệu Gia Kiệt bị La Di Ninh che miệng lại thì không nói gì nhưng ánh mắt lại có ý cười, La Di Ninh sau đó đột nhiên cảm nhận tay mình hình như vừa được hôn. Cô liền thả tay ra sau đó nhíu mày, “Đồ biến thái! Anh ngay cả tay tôi cũng không tha, cầm thú vô sỉ.”
La Di Ninh mắng xong thì giận dối bước đi trước, Triệu Gia Kiệt đi theo sau. Anh cảm thấy chọc La Di Ninh tức giận lên rất vui, cho nên rất muốn thấy vẻ mặt của cô khi tức giận.
Ra khỏi trung tâm thương mại thì anh giữ tay La Di Ninh lại nói: “‘Chờ chút, tôi đi lấy xe.”
La Di Ninh im lặng đứng chờ mà không nói gì, tự dưng Triệu Gia Kiệt lại làm mấy cái hành động kỳ lạ khiền cô không phản ứng kịp, tim cứ loạn hết cả lên. Cô đưa tay lên nhìn, rốt cuộc tay cô có gì mà anh lại hôn chứ.
Triệu Gia Kiệt lái xe ra rồi dừng lại trước mặt La Di Ninh, anh thấy cô cứ nhìn vào bàn tay lúc nãy bị anh hôn mà thẫn thờ thì cười cười. Sau đó ho nhẹ, “Khụ… Cô định xem bói chỉ tay mình à mà nhìn chằm chằm thế?”
La Di Ninh quay qua nhìn thấy Triệu Gia Kiệt đang cười thì không vui, cô ngồi ở ghế phụ sau đó thắt dây an toàn rồi mắng một câu: “Đồ lợi dụng!”
“Lợi dụng? Tôi lợi dụng cô chỗ nào? Là cô nhờ tôi giúp đỡ, giờ lại nói tôi lợi dụng là sao?” Triệu Gia Kiệt quay sang nhìn La Di Ninh nhăn mặt, làm ơn mà còn mắc oán là sao chứ.
La Di Ninh chả thèm giải thích, miệng cứ mắng Triệu Gia Kiệt suốt khiến anh xoay mặt cô qua lạnh lùng nhìn: “Có muốn biết lợi dụng thật sự là thế nào không? Còn nói nữa thì đừng có trách.”
“Anh… Anh bắt nạt tôi, đồ đáng ghét.” La Di Ninh nói xong quay mặt qua hướng khác, hai má đã ửng hồng.
Cô làm sao mà không hiểu ẩn ý Triệu Gia Kiệt nói chứ. Thấy cô im lặng anh mới lái xe rời đi, khóe môi cong lên một chút. Đúng là trêu chọc La Di Ninh rất vui.
Lát sau xe dừng lại ở khách sạn của ba La Di Ninh, La Di Ninh xuống xe sau đó nhìn Triệu Gia Kiệt nói: “Cảm ơn, không hẹn gặp lại.”
“Khoan đã!” La Di Ninh định bước đi thì Triệu Gia Kiệt lên tiếng, cô dừng chân quay lại nghiêng đầu nhìn anh hỏi:
“Chuyện gì?”
“Sợi dây trên cổ…” Triệu Gia Kiệt nhìn sợi dây ở cổ La Di Ninh chắm chằm khiến La Di Ninh nhíu mày.
“Anh nhìn nhầm rồi, tôi vào trong đây, anh cũng mau về đi.” La Di Ninh vội lấy sợi dây giấu đi rồi đi thẳng vào trong khách sạn.
Hôm nay để lộ ra ngoài rồi La Di Ninh không biết phải làm sao, cô không sợ Triệu Gia Kiệt thấy mà là sợ những người khác vô tình nhìn thấy. Có lẽ đeo trên cổ không an toàn, cô phải tìm cách cất sợi dây này đi thôi.
Triệu Gia Kiệt vốn định tìm những người sở hữu nó nhưng hình như không cần tìm nữa. Chỉ là sợi dây ở trên người
La Di Ninh thì khá nguy hiểm, anh quyết định quay về nhà riêng đề nói chuyện này với ba mình.
Vì những động tĩnh gần đây khiến ba của Triệu Gia Kiệt muốn anh về nhà gấp để bàn bạc chuyện gì đó nhưng có liên quan đến sợi dây chuyền có mặt hình chìa khóa. Anh cũng đang có một sợi, nếu La Di Ninh cũng giữ một sợi thì chỉ cần hai sợi nữa là đủ bốn sợi đúng như những gì anh đã tìm hiểu.
Triệu Gia Kiệt lái xe về nhà riêng, vừa đến cổng đã thấy ba mình ngồi ở phòng khách đợi. Anh vội vàng đem xe đi cất rồi lại phòng khách ngồi cùng ba mình. Vừa thấy Triệu Gia Kiệt thì Triệu Luân đã lên tiếng: “Có việc ngoài ý muốn sao?”
“Vâng, vừa gặp được một người cũng có đeo sợi dây chuyền giống con.” Triệu Gia Kiệt ngồi xuống uống một ngụm nước rồi nhìn ba mình nói.
Ông không bất ngờ lắm, ngược lại còn hỏi: “Là La Di Ninh đúng không?”
“Sao ba biết?” Triệu Gia Kiệt nghe xong có chút bất ngờ, cả chuyện này ba anh cũng biết thì đúng là không gì có thể giấu được.